Tác giả: Viễn Du
Thu muôn thuở vẫn buồn như thế đó
Lá rơi đầy con đường nhỏ anh qua
Bụi nhạt nhòa xóa được dáng nguòi xa...
Hay ẩn hiện trong tim đời cô lữ ?
Thu có gọi niềm đau , xin cứ giữ...
Cạnh bên lòng đừng xua đuổi hoài công
Đừng xót xa...lá chết chẳng an lòng
Cây đang gọi chồi non về thay sắc...
Dòng thơ em sẽ là từng hạt nắng
Sưởi ấm lòng quên cái rét trời Âu
Giúp trái tim anh đối mặt những nỗi sầu...
Và tìm trọn nụ cười mang đến trả...
Gởi vào thơ chút tình... mênh mông quá
Kẻ cuối trời người góc biển xa xăm
Giọt thơ rơi...trang giấy trắng lặng thầm
Chuyên chở hết những tin yêu trìu mến
Chỉ là thơ...phút giây này lưu luyến
Gọi gió dịu dàng xoa dịu vạt nắng hanh
Gọi làn mây kết tụ giọt trong lành
Tưới mát cả khu vườn đầy hoa lạ
Dù mai đây hai cuộc đời hai ngã
Hãy giữ gìn chút hoài niệm về nhau
Để Thu đừng trăn trở giọt mưa ngâu
Thu sẽ đẹp như tình thơ một thuở...
Lá rơi đầy con đường nhỏ anh qua
Bụi nhạt nhòa xóa được dáng nguòi xa...
Hay ẩn hiện trong tim đời cô lữ ?
Thu có gọi niềm đau , xin cứ giữ...
Cạnh bên lòng đừng xua đuổi hoài công
Đừng xót xa...lá chết chẳng an lòng
Cây đang gọi chồi non về thay sắc...
Dòng thơ em sẽ là từng hạt nắng
Sưởi ấm lòng quên cái rét trời Âu
Giúp trái tim anh đối mặt những nỗi sầu...
Và tìm trọn nụ cười mang đến trả...
Gởi vào thơ chút tình... mênh mông quá
Kẻ cuối trời người góc biển xa xăm
Giọt thơ rơi...trang giấy trắng lặng thầm
Chuyên chở hết những tin yêu trìu mến
Chỉ là thơ...phút giây này lưu luyến
Gọi gió dịu dàng xoa dịu vạt nắng hanh
Gọi làn mây kết tụ giọt trong lành
Tưới mát cả khu vườn đầy hoa lạ
Dù mai đây hai cuộc đời hai ngã
Hãy giữ gìn chút hoài niệm về nhau
Để Thu đừng trăn trở giọt mưa ngâu
Thu sẽ đẹp như tình thơ một thuở...