Tác giả: Hư Vô
TÌNH NHÂN ƠI,
ĐÃ TỚI CUỐI ĐƯỜNG CÙNG
Ta thầm
ước kim đồng hồ quay ngược
Cho nụ hôn còn được kéo
dài thêm
Sân ga nhỏ,
hắt hiu,
buồn man dại
Từng chuyến tàu đang chạy tới
vô biên.
Còn trong nhau
sao đã là kỷ niệm?
Môi tìm môi lạnh ngắt lối
muôn trùng
Ta vẫn biết xoay lưng là
vĩnh biệt
Tình nhân ơi,
đã tới cuối đường cùng…
Tay ta ngắn,
vuốt chưa dài sợi tóc
Vói cả đời không giáp một
mùi hương
Em cứ khóc cho đầy thêm
quá khứ
Cho tim
vỡ tan từ những hoang đường.
Mất trong nhau
giữa vòng tay hấp hối
Hơi thở còn nồng quanh nỗi
đam mê
Tàu chở bể dâu, biết đâu
bờ bến
Đường trăm năm
có còn lối quay về??.
Hư Vô
ĐÃ TỚI CUỐI ĐƯỜNG CÙNG
Ta thầm
ước kim đồng hồ quay ngược
Cho nụ hôn còn được kéo
dài thêm
Sân ga nhỏ,
hắt hiu,
buồn man dại
Từng chuyến tàu đang chạy tới
vô biên.
Còn trong nhau
sao đã là kỷ niệm?
Môi tìm môi lạnh ngắt lối
muôn trùng
Ta vẫn biết xoay lưng là
vĩnh biệt
Tình nhân ơi,
đã tới cuối đường cùng…
Tay ta ngắn,
vuốt chưa dài sợi tóc
Vói cả đời không giáp một
mùi hương
Em cứ khóc cho đầy thêm
quá khứ
Cho tim
vỡ tan từ những hoang đường.
Mất trong nhau
giữa vòng tay hấp hối
Hơi thở còn nồng quanh nỗi
đam mê
Tàu chở bể dâu, biết đâu
bờ bến
Đường trăm năm
có còn lối quay về??.
Hư Vô