Tác giả: Minh Tuấn
Xuân cười đón mặt trời đông
Anh vui đón vạt tình hồng môi em
Hạ xanh cho trắng cánh sen
Tặng em chiếc lá làm quen về nhà.
Ao sen vốn đã thật thà
Nước nhìn thấy đáy ,bóng hoa nhân từ
Lá sen dẫu kiếp phù dù
Lúc khô hương gió thoảng ru nỗi niềm.
Thu sang xếp vách buồn phiền
Xa đời áo trắng bút nghiên mốc sầu
Hái chòm sao ước mắt thâu
Mời em một kiếp làm dâu qua đò.
Ông bà… Hai tiếng trời cho
Phúc con cháu, níu câu hò lời ru
Mình ơi qua những mùa thu
Mỏi chân mới biết …Đá như rất mềm.
Anh vui đón vạt tình hồng môi em
Hạ xanh cho trắng cánh sen
Tặng em chiếc lá làm quen về nhà.
Ao sen vốn đã thật thà
Nước nhìn thấy đáy ,bóng hoa nhân từ
Lá sen dẫu kiếp phù dù
Lúc khô hương gió thoảng ru nỗi niềm.
Thu sang xếp vách buồn phiền
Xa đời áo trắng bút nghiên mốc sầu
Hái chòm sao ước mắt thâu
Mời em một kiếp làm dâu qua đò.
Ông bà… Hai tiếng trời cho
Phúc con cháu, níu câu hò lời ru
Mình ơi qua những mùa thu
Mỏi chân mới biết …Đá như rất mềm.