Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1502)
Năm Tháng Phù Vân
Bên góc quạnh lê thê buồn trăn trở
Trái ngang tình vàng võ nét thu phai
Quả chan chứa tràn đầy muôn luyến nhớ
Chỉ âm thầm, lối ngõ vọng trời mây...
Dạ thổn thức u hoài trong tĩnh lặng
Cố sức mình kéo nặng đặt sang bên
Thả mênh mang bồng bềnh trên nẻo vắng
Tìm phôi pha hụt hẫng giữa canh đêm
Trang giấy mỏng trải lên bầu tâm sự
Bút xe tròn nắn chữ nghĩa yêu đương
Hồn băng giá đọng sương từng giọt nhỏ
Hoá tơ lòng gửi gió tặng về phương
Có những lúc vấn vương trào khoé mắt
Gót chân chiều man mác gợn từng cơn
Trên chầm chậm hoàng hôn dần lụn tắt
Dưới nỗi niềm quặn thắt héo sầu đơn…!
Nàng với Ta sớm hôm nhiều như thế
Lắm bao lần ửng lệ xót chơi vơi
Nhìn tơ sợi rối bời treo ráng xế
Dẫu tận cùng... cũng chỉ vậy mà thôi
Thuyền vẫn lướt, dòng đời luôn tới trước
Cánh thời gian lần lượt mãi trôi qua
Hừng đông đến sụp tà rồi đảo ngược
Cứ xoay vòng mỗi bước cuốn vào xa...
Kia bến nước, thuở qua làm lữ khách
Buổi nắng tàn, từng khắc phủ âm u
Dấu hải hồ chu du đà thấm mệt
Sẽ giã từ trả hết, một vần thơ...
Giờ Thương hỡi! Cung mơ đầy mật ngọt
Có vườn hồng, lảnh lót tiếng chim ngân
Có lồng lộng vầng trăng soi bát ngát
Có êm đềm thoảng mát đợi Em Anh...
22/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Cùng Ôn Lại Dĩ Vãng Buồn
“Từ vô thỉ Muội lần về hiện kiếp
Để gặp Huynh nối tiếp nghĩa ân tình”
Câu bất hủ bình sinh là quả nghiệp
Dẫn dắt đường Chàng Thiếp tới hồn linh
Buổi tái ngộ chúng mình còn bỡ ngỡ
Khơi ẩn tiềm nhung nhớ chợt đong đưa
Chốn bộ lạc, rặng dừa, hồng hoa nở
Dưới mái nhà chồng vợ chuỗi say sưa
Nhưng da diết cù cưa vang âm ỉ
Hiếu chẳng tròn tâm trí vọng miền quê
Nơi Cha Mẹ não nề bao niên kỉ
Trông ngóng con rầu rĩ rớt dầm dề
Ngày tạm biệt hiền thê, xuôi đất tổ
Bến sông xanh sóng vỗ tiễn mạn thuyền
Hẹn nhật nguyệt, vàng xuyên, đào chớm rộ
Phút trùng phùng kết khố thấm đượm Quyên
Dường năm tháng phỉ nguyền phôi phai nhạt
Chờ mãi chờ muối xát tận ruột gan
Đêm đằng đẵng châu tràn mi từng hạt
Tối dẳng dai ngột ngạt phủ non ngàn
Nên lặn lội quan san hầu tìm kiếm
Cõi Ta Bà mầu nhiệm gặp lại anh
Vướng nghịch cảnh đoạn đành tô khung điểm
Xám tro tàn, vực hiểm, tuyết bám quanh
Rồi thi phú ngọn ngành luôn chia sẻ
Vơi nỗi buồn, ngấp nghé cảm nguồn vui
Mặc trống trải ngậm ngùi chăn đơn lẻ
Xoá oái oăm quạnh quẽ đẩy giật lùi
Dẫu thỉnh thoảng sụt sùi hoen khoé lệ
Giông bão dồn kiệt quệ ngả nghiêng cây
Gốc cứng cáp buộc dây chằng chịt rễ
Há lung lay! Ngạo nghễ mối duyên nầy.
September 23, 2019
Tam Muội
Năm Tháng Phù Vân
Bên góc quạnh lê thê buồn trăn trở
Trái ngang tình vàng võ nét thu phai
Quả chan chứa tràn đầy muôn luyến nhớ
Chỉ âm thầm, lối ngõ vọng trời mây...
Dạ thổn thức u hoài trong tĩnh lặng
Cố sức mình kéo nặng đặt sang bên
Thả mênh mang bồng bềnh trên nẻo vắng
Tìm phôi pha hụt hẫng giữa canh đêm
Trang giấy mỏng trải lên bầu tâm sự
Bút xe tròn nắn chữ nghĩa yêu đương
Hồn băng giá đọng sương từng giọt nhỏ
Hoá tơ lòng gửi gió tặng về phương
Có những lúc vấn vương trào khoé mắt
Gót chân chiều man mác gợn từng cơn
Trên chầm chậm hoàng hôn dần lụn tắt
Dưới nỗi niềm quặn thắt héo sầu đơn…!
Nàng với Ta sớm hôm nhiều như thế
Lắm bao lần ửng lệ xót chơi vơi
Nhìn tơ sợi rối bời treo ráng xế
Dẫu tận cùng... cũng chỉ vậy mà thôi
Thuyền vẫn lướt, dòng đời luôn tới trước
Cánh thời gian lần lượt mãi trôi qua
Hừng đông đến sụp tà rồi đảo ngược
Cứ xoay vòng mỗi bước cuốn vào xa...
Kia bến nước, thuở qua làm lữ khách
Buổi nắng tàn, từng khắc phủ âm u
Dấu hải hồ chu du đà thấm mệt
Sẽ giã từ trả hết, một vần thơ...
Giờ Thương hỡi! Cung mơ đầy mật ngọt
Có vườn hồng, lảnh lót tiếng chim ngân
Có lồng lộng vầng trăng soi bát ngát
Có êm đềm thoảng mát đợi Em Anh...
22/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Cùng Ôn Lại Dĩ Vãng Buồn
“Từ vô thỉ Muội lần về hiện kiếp
Để gặp Huynh nối tiếp nghĩa ân tình”
Câu bất hủ bình sinh là quả nghiệp
Dẫn dắt đường Chàng Thiếp tới hồn linh
Buổi tái ngộ chúng mình còn bỡ ngỡ
Khơi ẩn tiềm nhung nhớ chợt đong đưa
Chốn bộ lạc, rặng dừa, hồng hoa nở
Dưới mái nhà chồng vợ chuỗi say sưa
Nhưng da diết cù cưa vang âm ỉ
Hiếu chẳng tròn tâm trí vọng miền quê
Nơi Cha Mẹ não nề bao niên kỉ
Trông ngóng con rầu rĩ rớt dầm dề
Ngày tạm biệt hiền thê, xuôi đất tổ
Bến sông xanh sóng vỗ tiễn mạn thuyền
Hẹn nhật nguyệt, vàng xuyên, đào chớm rộ
Phút trùng phùng kết khố thấm đượm Quyên
Dường năm tháng phỉ nguyền phôi phai nhạt
Chờ mãi chờ muối xát tận ruột gan
Đêm đằng đẵng châu tràn mi từng hạt
Tối dẳng dai ngột ngạt phủ non ngàn
Nên lặn lội quan san hầu tìm kiếm
Cõi Ta Bà mầu nhiệm gặp lại anh
Vướng nghịch cảnh đoạn đành tô khung điểm
Xám tro tàn, vực hiểm, tuyết bám quanh
Rồi thi phú ngọn ngành luôn chia sẻ
Vơi nỗi buồn, ngấp nghé cảm nguồn vui
Mặc trống trải ngậm ngùi chăn đơn lẻ
Xoá oái oăm quạnh quẽ đẩy giật lùi
Dẫu thỉnh thoảng sụt sùi hoen khoé lệ
Giông bão dồn kiệt quệ ngả nghiêng cây
Gốc cứng cáp buộc dây chằng chịt rễ
Há lung lay! Ngạo nghễ mối duyên nầy.
September 23, 2019
Tam Muội
Thơ cùng tác giả
Thơ tương tự
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (10) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (10).. (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (100) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (100).. (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1000) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1001) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1002) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1003) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1004) (Nguyễn Thành Sáng)