Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1039)
Nỗi U Hoài
Ôi đêm nay! Trăng tàn sau đỉnh núi
Ôm mối sầu thui thủi một mình ta
Bỗng mây mờ trôi về giăng khắp ngã
Để lạnh lùng, tơi tả, nỗi chơi vơi!
Giọt đọng sương kết tụ để rồi rơi
Vầng lóng lánh để rồi vơi tan nhạt
Cho nhớ nhung, luyến lưu, sầu chan chát
Dưới đêm mờ bàng bạc nhớ hồn hoa
Có biết chăng tay tôi ôm tàn tạ
Nghẹn vì sao vội vã cuộc đổi thay
Để nửa chừng cánh nhạn phải ngừng bay
Đang rạng ánh lại mưa hờn bất chợt
Còn đâu nữa những chiều vàng thưa thớt
Tay trong tay bỡn cợt, nét yêu say
Tiếng sáo diều theo gió lộng về ai
Tim dào dạt ngất ngây tình mộng thắm
Ghế công viên hồn thương hoà nhịp ấm
Nhạc yêu đương, lay nhẹ khúc thanh thao
Tôi vươn tay níu lại ánh ngàn sao
Để lung linh, ngân nga lời em nói…
Vậy mà nay, nửa đoạn đường chưa tới
Giọt sương buồn sớm nhỏ vỡ tan phai
Dây tơ hồng đang kết vội lìa tay
Thuyền lặng lẽ u hoài xa bến mộng
Rồi đây ngày tháng em ở bên chồng
Biết còn nhớ một thời ta gặp gỡ
Được ấm êm trên khung trời rộng mở
Có một lần chạnh nhớ khúc tình tan!
Nguyễn Thành Sáng
Yêu Trong Ảo Vọng
Vầng chênh chếch lững lờ treo ngọn liễu
Lưa thưa vàng xuyên chiếu nhạt phòng loan
Lá lao xao đang tấu khúc khải hoàn
Gió khàng khẽ mành voan đong đưa trớn
Đêm quạnh quẽ nỗi niềm dâng gờn gợn
Thắt thẻo lòng lởn vởn bóng hình ai
Em ngu ngơ chuốc luỵ đổ vóc hài
Chìm tư tưởng thu phai nhoà tang hải
Lỡ trót dại đón mừng tình nhân ngãi
Tím giọt sầu tê tái nhểu vào đông
Lấp giá băng héo hắt phủ sắc hồng
Sóng cuồn cuộn bão giông dòng nghiệt ngã
Anh đã đến đươm chồi non vội vã
Ướp say hồn rất lạ những áng thơ
Chuỗi vu vơ thắm thiết dưới trăng mờ
Thêu kỷ niệm dệt tơ trên cung gấm
Anh đã xoá tầng không mầu đen sẫm
Khảy tiếng đàn phôi ngẫm nghĩ thời qua
Vốn rong rêu nay hớn hở đậm đà
Trôi ngày tháng mặn mà nồng chan chứa
Nhưng có lẽ em không là một nửa
Anh mỏi mòn ngọn lửa sưởi hồn côi
Hứng gành sương lâng cảm xúc từng hồi
Mãi đồng điệu đắp bồi bông trổ nhuỵ
Duyên tan vỡ xót câu thề chung thuỷ
Đống tro tàn tiều tuỵ giữa nhớ thương
Bao hoang mang kết tụ điệp chán chường
Hoài ảo vọng thiên đường xây có được?
March 15, 2019
Tam Muội
Nỗi U Hoài
Ôi đêm nay! Trăng tàn sau đỉnh núi
Ôm mối sầu thui thủi một mình ta
Bỗng mây mờ trôi về giăng khắp ngã
Để lạnh lùng, tơi tả, nỗi chơi vơi!
Giọt đọng sương kết tụ để rồi rơi
Vầng lóng lánh để rồi vơi tan nhạt
Cho nhớ nhung, luyến lưu, sầu chan chát
Dưới đêm mờ bàng bạc nhớ hồn hoa
Có biết chăng tay tôi ôm tàn tạ
Nghẹn vì sao vội vã cuộc đổi thay
Để nửa chừng cánh nhạn phải ngừng bay
Đang rạng ánh lại mưa hờn bất chợt
Còn đâu nữa những chiều vàng thưa thớt
Tay trong tay bỡn cợt, nét yêu say
Tiếng sáo diều theo gió lộng về ai
Tim dào dạt ngất ngây tình mộng thắm
Ghế công viên hồn thương hoà nhịp ấm
Nhạc yêu đương, lay nhẹ khúc thanh thao
Tôi vươn tay níu lại ánh ngàn sao
Để lung linh, ngân nga lời em nói…
Vậy mà nay, nửa đoạn đường chưa tới
Giọt sương buồn sớm nhỏ vỡ tan phai
Dây tơ hồng đang kết vội lìa tay
Thuyền lặng lẽ u hoài xa bến mộng
Rồi đây ngày tháng em ở bên chồng
Biết còn nhớ một thời ta gặp gỡ
Được ấm êm trên khung trời rộng mở
Có một lần chạnh nhớ khúc tình tan!
Nguyễn Thành Sáng
Yêu Trong Ảo Vọng
Vầng chênh chếch lững lờ treo ngọn liễu
Lưa thưa vàng xuyên chiếu nhạt phòng loan
Lá lao xao đang tấu khúc khải hoàn
Gió khàng khẽ mành voan đong đưa trớn
Đêm quạnh quẽ nỗi niềm dâng gờn gợn
Thắt thẻo lòng lởn vởn bóng hình ai
Em ngu ngơ chuốc luỵ đổ vóc hài
Chìm tư tưởng thu phai nhoà tang hải
Lỡ trót dại đón mừng tình nhân ngãi
Tím giọt sầu tê tái nhểu vào đông
Lấp giá băng héo hắt phủ sắc hồng
Sóng cuồn cuộn bão giông dòng nghiệt ngã
Anh đã đến đươm chồi non vội vã
Ướp say hồn rất lạ những áng thơ
Chuỗi vu vơ thắm thiết dưới trăng mờ
Thêu kỷ niệm dệt tơ trên cung gấm
Anh đã xoá tầng không mầu đen sẫm
Khảy tiếng đàn phôi ngẫm nghĩ thời qua
Vốn rong rêu nay hớn hở đậm đà
Trôi ngày tháng mặn mà nồng chan chứa
Nhưng có lẽ em không là một nửa
Anh mỏi mòn ngọn lửa sưởi hồn côi
Hứng gành sương lâng cảm xúc từng hồi
Mãi đồng điệu đắp bồi bông trổ nhuỵ
Duyên tan vỡ xót câu thề chung thuỷ
Đống tro tàn tiều tuỵ giữa nhớ thương
Bao hoang mang kết tụ điệp chán chường
Hoài ảo vọng thiên đường xây có được?
March 15, 2019
Tam Muội
Thơ cùng tác giả
Thơ tương tự
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (10) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (10).. (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (100) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (100).. (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1000) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1001) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1002) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1003) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1004) (Nguyễn Thành Sáng)