Tác giả: Trần Đức Lập
Sát Na
Chẳng phải vô thường chẳng phải ta. là cơn mộng mị chốn ta bà. đã say nghiêng ngã chiều xuân cũ. vũ trụ càn khôn ta với ta. dấu xưa phong kín mờ bóng...
Sương Thu
Ngày. mang chiều về phố. nhuộm vàng. buổi hoàng hôn. ta. thành màu của đất. lẫn chìm. với đêm không . nỉ non. tiếng muôn trùng. ngân điệp khúc...
T A V Ề T R O N G C Õ I T R Ă M N Ă M
Ta đã sống giữa trời và giữa đất. sẽ tự mình tan rữa với trần ai. em có vui thì giữ lấy hình hài. chủng tử ta sẽ phương này phía nọ. chốn u minh...
Tạ Từ
TẠ TỪ. ta co người lại trong căn phòng lặng lẽ. nén cả linh hồn vào chiếc bóng tối đen. cả không gian đặc quánh với hơi men. say túy lúy bởi buổi...
Tạm Biệt
Chia tay. một nỗi vui buồn. thổi bay chiếc lá cuối đường. sương thu. chia tay. ảo ảnh phù du. như cơn gió thoảng. mịt mù lối qua. thôi tình. mấy...
Tâm Thức
Tâm thức. thiền môn. lặng lẽ hương trầm. ta từ vô thức, Vọng tâm. trở về. cuối chiều. âm hưởng u mê. trên bờ nguyệt lạnh. còn lê bước...
Tàn Phai
Nghe Những Tàn Phai (*). lặng lẽ về, biển loang loang mặt sóng. chút nắng vàng óng ánh níu ngày tan. cõi trăm năm trong một thoáng chiều sang. ta...
Thơ
Thơ. thơ tôi. như tiếng thở dài. bên hoàng hôn nắng. rơi vài hạt mưa. thơ tôi. như giấc ngủ trưa. thiên thần. quỷ dử. về mơ giữa đời. thơ tôi ,..
Thu Xưa
Mùa thu mở cánh lụa vàng. em đi qua phố ngỡ ngàng nhìn tôi. nghiêng chào một đóa hoa môi. tôi say, cả buổi chiều trôi lạ thường. lìa cành , chiếc...
Tiễn Thu
Tiễn tôi. thu với nỗi sầu. chiều mưa. ướt cả trời ngâu nơi này. ngõ về. cỏ lá còn say. nụ buồn. ai giấu trong ngày cô miên. tường rêu xanh...