Tác giả: Quang Nguyễn
Hương Vị Hè
Phượng nở trong thơ, hồn nắng hạ. ve ngân trĩu nặng mảnh tình sầu. sân trường quạnh vắng hồn xao xuyến. nắng đượm màu vàng bạn lớp đâu. .. nhớ...
Khoảng Cách Em Và Tôi...
Xã hội dựng bức tường. em một nơi, anh một góc. gần, như xa vạn phương. có mắt, nhưng chẳng thấy. ta bẻ đôi ngây dại. cắn vị đắng thấu trời. thời...
Khoảng Trời Xuân
Nắng quá dịu đan xen qua làn tóc. gió rất hiền mơn mởn mùi trinh nguyên. cánh chim bay hòa điệu dưới mây huyền. trời long lanh,lem áo em xanh...
Khoảng Trống
Tình yêu ở nơi nào. xa tít khoảng sương mù. đi tìm trong vô vọng. điêu tàn chiếc lá thu. hư hao hạ nhạt màu. tình yêu ở nơi nao. mùa đông ẩm...
Không Lời
Yêu viễn vông và nhớ vô hạn. ta là cây si năm tháng. trồng ở hồn, hút niềm cô lẻ của trăng. người ấy vẫn ở gần. mà xa muôn vạn lý. chỉ kề trong...
Khúc Anh Ca
Em cứ nhốt hồn ta giữa bụi rậm. chân nhón dậy bởi những dấu gai đâm. da trầy xước, đợt dạo đường lầm lỡ. còn nguyên sẹo, lồi nổi ở trong tâm...
Khúc Ly Tao
Hãy hỏi trăng, đêm nào tôi buồn nhất. khói trắng trời, nồng nặc mùi rượu men. đỉnh cô đơn, chót vót như cao ốc. má lạnh lùng, thiếu ấm hơi thở...
Khúc Nguyệt Ca
Chiều sẽ ghé hồn tôi hai mé xế. giữa mạch tĩnh, cửa hờ mộng thanh niên. con mắt trẻ, treo tầng cao mái xám. ngắm sự đời, buồn tôi một cõi riêng...
Khúc Nhạc Trầm
Một điệu buồn. văng vẳng trong đêm tối. mùa gió lạnh thổi vai gầy trên đồi. tiếng vọng cổ , như giấc ngủ đầu nôi. mẹ ru con mấy mùa trăng xưa...
Khúc Ru Người
Hàng cây đã quen âm. nhớ hơi bóng chim hót. muôn cây lá nhân gian. rung múa theo gió đàn. với tất cả thiên nhiên. cảm hóa thành đoản khúc. đôi...