Tác giả: Phùng Quang Thuận
Giọt Sương
Em liếc mắt ta tan thành sương khói. sa xuống trần ai lạc lối giữa đời. buồn mang mang chôn giấu vào cỏ nội. lén nhìn em đôi mắt ngọc rạng ngời...
Giọt Tình Sầu
Khi tôi chết nguyện thành sương trắng. chìm mắt em Hồ - Thu – Đêm – Trăng. trầm đáy nước khối tình câm lặng. em không hay, trần gian không hay. tan...
Giữa Trùng Khơi
Ta về thăm lại hòn đá cũ. giữa trùng khơi lã lướt bóng dừa. con sóng nhỏ vỗ về bờ cát mỏng. gọi thì thầm tâm phúc tương tri. hai mươi năm tưởng đã...
Gọi Đàn
Con chim bệnh. khóc cây cổ thụ già chết đứng. xưa rừng xanh. nay lạnh lẽo một mùa đông. con chim bệnh. níu tay cành khô mục. đỉnh đồi hoang. trơ...
Góp Nhặt
Tôi lần mò trong. hoang lạnh nhiểu nhương. góp nhặt những hạt lệ buồn. và những nụ cười thánh thiện. bọc vào vạt áo. mang về ươm trong vườn hồn...
Hà Nội
Liễu vẫn rũ bên bờ tường vôi cũ. và chim câu trên mái vẫn gật gù. còn em đâu ,hởi người em Hà Nội. chiều Hồ Tây sương khói tỏa mịt...
Hàn Thu
Núi đồi xanh vắng lặng. nắng ban mai tơ vàng. ngàn thông reo vi vu. lối cỏ mòn dấu thú. không nghe tiếng chim hót. không nghe tiếng vượn hú. không...
Hành Hương
Ta khách hành hương vào vô định. truy tìm tuyệt đối tự bình minh. nhật mộ tần ngần trên cổ độ. hốt nhiên đốn ngộ cười một...
Hạnh Phúc
Con sông dài chảy qua đồng vắng. cánh cò côi chầm chậm lưng trời. hoa bèo trôi cạnh bóng cò trôi. đôi bóng biết đâu đời hạnh...
Hẹn
Em hẹn ta ra bờ biển rộng. khi em không còn nữa trên đời. em bảo ta nhìn vào biển động. sẽ thấy em triền sóng rong chơi. . em bảo anh tìm trong gió...