Tác giả: Phiến Băng
Anh Đi Rồi Cây Bút Bỗng Mồ Côi
Ngọn hải đăng phựt tắt. đêm đen vờn bãi đá rì rầm một con thuyền khai phá phiêu lưu lao đầu vào san hô đá ngầm đâm xước rách. không còn ngọn đèn...
Bàn Tay
Em thọc bàn tay vào dĩ vãng. nhám xàm một dư âm. nhám như chiếc lưỡi liếm dài trên đại lộ - trưa hè. phỏng âm xưa. rát! thọc bàn tay vào cục...
Bên Rừng Thông Nhớ
Zic-zắc đường rầy. song sắt rên xình xịch. rừng Lithgow bụi bám đỏ làm thinh. cây bạch đàn lột da từng lát nhớ. cửa sông lòng. thông hắt bóng...
Biển Hạ Tràn Tay, Đêm Chết Nhớ 19, 20
Lối cát mòn, biển trăng rươm rướm mặn. chân chạm sứa tình, tim rách lún chơi vơi. mềm gối Hạ. võng trăng. yên nằm ôm giấc sóng. móc tim ru...
Chao Đảo
Ta giăng chỉ, Ngang nửa vòng trái đất, Dại khờ treo tim héo đợi mùa sang. ngọn tình ta khô dầu đêm gió hú. rớt tan tành xa chạy mất thần linh...
Chỗ Chứa Tim Em
Cơn bão lòng về bẻ cụp mầm xanh. ngày non phựt tắt. bên lề đường tối thui. những cột đèn đường đang đổ. dây điện cuốn lấy đôi tình nhân. ánh chớp...
Cơn Nhớ
Cơn nhớ em từng đêm thành suối trăng lùa qua song cửa sổ. trăng trong rất đậm - luồn gió khuya rất nhẹ. nhẹ như bàn tay sờ lên mặt, Lần ngoan...
Dạ Ký (1)
Cứ mỗi lần sao rụng. tôi gánh thùng ra vườn gom mớ chữ. đời rảnh mồm tôi khoái rảnh tai. rỏ ăn khớp! làm sao giữ lại được cái hụt hẩng buông...
Em Khóc
Giọt nước mắt em nóng hổi. lăn vòng tức tưởi từ bờ mi rát bỏng. gò má hư hao - dài khắc khoải. giọt nước mắt rơi. cơn lốc đời bay qua. lệ em thành...
Hồ Như Trăng Khóc Lệ Là Đêm Mưa
Nghe rất rõ - từng hạt mưa rách nhớ. dần mái hiên - nghiền thân xác rã rời. con cuốn chiếu co mình gom ân hận. ta cuộn tình sũng ướt lạnh mưa...