Tác giả: Phan Thành Lanh
À Há
UỐNG chút men thơm ngẫm sự đời. bA đường sáu nẻo ngập sầu vơi. cHÉN người đã rót chan tà kiến. rƯỢU tớ nâng mời đượm sắc tươi. kHOANH tánh mê sân...
Cảm Thu
Thu về lá rụng trổ vàng hoa. gió thở màn sương đẩm nhạt nhòa. cảnh sắc bâng khuâng hoài tháng đổi. mây trời lãng đãng nhớ ngày qua. nhân sinh bể khổ...
Chếch Choáng Cùng Thu
Nâng ly nhắp cánh thu rơi. nghe lòng mang mác bên trời thực hư. đã xa, xa lắc răng chừ…. hồn như lá rụng lắc lư giữa dòng. nâng ly cạn những long...
Chén Rượu Tao Phùng Chưa Uống Cạn Vần Thơ Hạnh Ngộ Đã Vơi Rồi
CHÉN tình lưu luyến chạm vành môi. rƯỢU cốt tràn ly đứng lại ngồi. tAO ngộ, rồi xa lòng luyến tiếc. pHÙNG trùng, lại biệt dạ sầu ôi. cHƯA xong...
Chuyện Xưa Giờ Mới Kể
Anh kể em nghe một điều rất thật. đã hai mươi năm anh đánh mất một đồng tiền. anh mất ngủ, chán ăn, chán học. thơ thẩn, lần mò. nơi vỉa hè, lề cỏ...
Cơm Chay
Tạc vào cõi Phật một mái chùa. chuông ngân từng tiếng vọng vọng đưa. lời kinh êm êm theo nhịp mỏ. tâm an thư thái xã nắng, mưa. thời gian như dừng...
Cứ Để Mưa Rơi
Cứ để mưa rơi. hôm nay cũng mưa. ta ơi. từng giọt sầu chảy hoài cùng nỗi nhớ. giọt rơi trên lá. giọt lang thang ô cửa, Trên ta, Lăn tăn, vở òa. ừ...
Dỗ Mình Những Đêm Bất An
( Viết thay những người vợ hiền dâu thảo). đâu dễ gì viết được một vài câu. nói lên những gì khó bày tỏ nhất. bởi mỗi cá nhân như con lật đật. lắt...
Gió Hát
Chiều về ngang qua lối cũ. thoảng hương hoa sữa nồng nàn. dường như là cơn gió nhẹ. vô tình lỡ bước chân hoang. một thời lời yêu bỏ ngõ. xem như...
Gọi Hè
TRỔ lòng cánh phượng xõa thềm sân. kHÚC nhạc mùa sang khởi đẹp ngần. vE gọi ngày thanh bừng sợi nắng. rAN dòng chữ bạn níu tình thân. cHÀO cây bạch...