Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
225. Mưa Buồn
225. MƯA BUỒN. mưa xối xả mưa ngập đường trắng lối. hạ thật buồn phòng lạnh lẽo đơn côi. nhớ ngày nào dưới mưa bước chung đôi. niềm hạnh phúc đã...
226. Biển Vắng Chiều Mưa
Biển chiều ray rứt mưa bay. nhấp nhô sóng biển bóng mây tím buồn. nhớ ai khóe mắt lệ tuôn. sương chiều buông xuống nỗi buồn dâng cao. hải âu về...
227. Sống Mòn
227. SỐNG MÒN. hè về mưa , nắng chói chang. tôi ra đời giữa vô vàng khổ đau. đời buồn mộng ước bay cao. niềm đau sót lại lẻn vào giấc...
228. Chiều Mưa Gợi Nhớ
Mưa hiu hắt cõi lòng lạnh giá. nhớ chuyện tình nay đã nhạt phai. giờ em chung bước bên ai. tôi buồn thao thức đêm dài quạnh hiu. có những đêm dưới...
229. Sáo Trâu
Nuôi người người phản như gì. nuôi chim không cánh bay đi thêm rầu. giờ nuôi thêm bé sáo trâu. dạy ăn dạy nói vài câu thông thường. sáo trâu thông...
23. Lòng Băng Giá
Lòng băng giá nắng hồng không sưởi ấm. yêu thương xưa như mây cuối chân trời. đêm buồn nào ta ngồi ngắm sao rơi ... giờ tất cả đã trở thành dĩ vãng...
230. Kiếp Sống Mong Manh
Quay về bến mộng nữa mà chi. chữ duyên chữ nợ còn gì trong tim ? tình buồn lạc dấu chân chim. mưa rơi xối xả bên thềm rêu xanh. đời người kiếp...
231. Từ Một Đêm Mưa
Quen nhau đêm lạnh mưa rơi. một đêm mưa gió buông lời chia ly. từ khi em ngoảnh mặt đi. mắt tôi ngấn lệ bờ mi vẫn còn. lời thề chung thủy sắc...
232. Rũ Sạch Bụi Trần
Nỗi đau nào bằng duyên tình tan vỡ ?! nỗi khổ nào bằng lầm lỡ khi yêu ?! thu sang cây trút lá nhiều. hạ đi xác phượng tiêu điều xác xơ. dòng...
234. Vì Em Là Gió
234. VÌ EM LÀ GIÓ. em là gió thuộc trời xanh. bay đi muôn hướng không dành riêng tôi. con đường em chọn chắc vui. em đi bỏ mặc riêng tôi ngậm...