Tạ Ơn Em Tạ Ơn Đời

Tác giả: Phù Vân

Hãy cho anh một mặt trời tĩnh thức
Một vầng dương rạng rỡ cuối chân mây
Cho thời gian không dừng giữa tháng ngày
Cho cuộc sống an nhiên và tự tại…
Xin cho em bến bình yên đương đại
Biển vẫn dài con sóng vắt ngang vai
Ánh sao mai một sớm rải ngang mày
Tình yêu đất trời và anh ...hằng mãi !
Cho giun dế cất lời ca vụng dại
Cho đêm dài hòai tỏa giải sông ngân
Cho bước nai thôi dẵm vỡ trăng vàng
Cho con nước dừng xoay vòng nhật nguyệt
Cho tình chẳng thốt bao giờ rất tiếc
Cho Người và cho tất cả như nhiên
Cho tiền kiếp cho ngàn sau ước nguyện
Vết thăng trầm rồi cũng chốn uyên nguyên …
Tạ ơn em nụ quỳnh hoa thánh thiện
Ngát hương huyền diệu tiễn bước anh đi
Nhặt từng cơn bão nổi mảnh ly hòa
Đan kết một đài hoa và con chữ
Tạ ơn em chuỗi đêm dài vọng ngữ
Bút mực vần vũ gom nhặt thâu canh
Mấy câu thơ gảy vụn tứ chưa thành
Dăm từ ngữ cuối, đầu ghành ý vận …
Có gì đâu ? Có gì trong con chữ !
Hay chỉ là vọng ngữ tự tâm linh
Ý trao đi , tình níu lại riêng mình
Để những buổi mưa đêm về rả rích …
Cà phê _Mình _ Một góc đời tĩnh mịch
Nhỏ giọt buồn huyền đọng vũng cô miên
Dẫu muôn trùng nghìn vạn những đảo điên
Rồi tất cả cũng sẽ vào tan biến
Tạ ơn đời dẫu bời rời nghiệt ngã
Quẩn quanh hòai cái Ngã vốn tự Ta !
Biển vẫn xanh ngan ngát ánh trăng già
Cát vẫn trắng mượt mà duyên dáng lạ
Nợ cơm áo ai vay mà không trả ?
Cả ngân hà ai đếm một vì sao !
Mộng vàng nào chẳng có lúc xanh xao
Đời vốn thế ! cứ mãi là hư ảo …
Tạ ơn người những phận đời tơi tả
Cũng quay quần đòan tụ mãi bên ta
Tấm tranh hoa ,thơ , họa buổi dương tà
Dâng thơm ngát một nhành hoa nguyệt quế
Buổi đi về nắng mưa còn dâu bể
Chẳng buồn câu hẹn thệ mảnh tình quê
Tao_Ngộ_Đến_Đi ví dầu sớm trễ
Cũng chỉ là Duyên_Nghiệp có chi hề ?
Thunglũngmưabay .Nov.25th.2010
Phù Vân
Chưa phân loại
Uncategorized