Tác giả: Võ Chí Hiệp 0977666098
Quê Hương Tôi Có Dòng Sông Vàm Sáng
Nước Lớn Rồng Có Lúc Cạn Lúc Dân
Cuộc Đời Tôi Như Con Nước Lớn Dần
Trôi Đây Đó Và Lớn Lên Thầm Lặng
Nước Đục Trong Như Đời Tôi Lận Đận
Số Kiếp Nghèo Và Luôn Nhận Đau Thương
Duyên Tình Tôi Như Con Nước Chia Đường
Yêu Ai Đó Nhưng Chỉ Nhường Người Khác
Cuộc Sống Tôi Như Lụt Bình Trôi Dạt
Nay Nơi Này Mai Nơi Khác Muôn năm
Sống Trên Đời không Có Chúc Tình Thăm
Không Cha Mẹ Nên Yêu Thầm không nói
Dòng Đời Tôi Như Nước Về Trăm Lối
Mãi Xuôi Dòng không Nơi Gọi Bờ Nương
Đường Tình Tôi Như Con Nước Lên Mương
Chỉ phúc Tróc Để Tràn Vườn lai Láng
Sông Quê Tôi Có Lúc Đầy Lúc Cạn
Lúc Xuôi Dòng Chảy Về Hướng Kiên Giang
Cuốn Tình Làng Bao Năm Tháng Tôi Mang
Về Nơi Đó Xây Mộng Vàng Êm Ấm
Tôi Trong Theo Mắt Buồn Tuôn Lệ Thẫm
Bởi Yêu Thầm Nên Chỉ Biết Lặng Câm
Nước Lạnh Lùng Cuốn Cả Mối Tình Thân
Nhìn Nước Cuốn Tôi âm Thầm Tê Tái
Nước trôi đi sẽ không ngày trở lại
Theo dòng đời tôi cũng mãi ra đi
Mong tình làng bao năm tháng tôi si
Sẽ quên lãng theo lệ mi đêm tối
Nước cuốn tình về bên kia chân gối
Theo dòng đời tôi mệt mỏi chân đi
Với nỗi buồn cùng nước mắt trên mi
Cố vùng vẫy để kiên trì sự sống
Tôi Bước Đi Với Bóng Hình Trong Mộng
Với tiếng Cười Cùng Giọng Hát Êm Trong
Để Cõi Lòng Tôi Vơi Bớt Trong Mong
Đem Tình ái Tôi Ghép Dòng Thơ Nhỏ
Tiếng Ai Cười Như Cung Đàng Trong Gió
Dáng Diệu Hiền Như Trăng Tỏ Về Đêm
Giọng Cắt lên Bao Câu Hát Êm Đềm
Như Vang Vọng Để Nhấn Chìm Cơn Sóng…….!
Nước Lớn Rồng Có Lúc Cạn Lúc Dân
Cuộc Đời Tôi Như Con Nước Lớn Dần
Trôi Đây Đó Và Lớn Lên Thầm Lặng
Nước Đục Trong Như Đời Tôi Lận Đận
Số Kiếp Nghèo Và Luôn Nhận Đau Thương
Duyên Tình Tôi Như Con Nước Chia Đường
Yêu Ai Đó Nhưng Chỉ Nhường Người Khác
Cuộc Sống Tôi Như Lụt Bình Trôi Dạt
Nay Nơi Này Mai Nơi Khác Muôn năm
Sống Trên Đời không Có Chúc Tình Thăm
Không Cha Mẹ Nên Yêu Thầm không nói
Dòng Đời Tôi Như Nước Về Trăm Lối
Mãi Xuôi Dòng không Nơi Gọi Bờ Nương
Đường Tình Tôi Như Con Nước Lên Mương
Chỉ phúc Tróc Để Tràn Vườn lai Láng
Sông Quê Tôi Có Lúc Đầy Lúc Cạn
Lúc Xuôi Dòng Chảy Về Hướng Kiên Giang
Cuốn Tình Làng Bao Năm Tháng Tôi Mang
Về Nơi Đó Xây Mộng Vàng Êm Ấm
Tôi Trong Theo Mắt Buồn Tuôn Lệ Thẫm
Bởi Yêu Thầm Nên Chỉ Biết Lặng Câm
Nước Lạnh Lùng Cuốn Cả Mối Tình Thân
Nhìn Nước Cuốn Tôi âm Thầm Tê Tái
Nước trôi đi sẽ không ngày trở lại
Theo dòng đời tôi cũng mãi ra đi
Mong tình làng bao năm tháng tôi si
Sẽ quên lãng theo lệ mi đêm tối
Nước cuốn tình về bên kia chân gối
Theo dòng đời tôi mệt mỏi chân đi
Với nỗi buồn cùng nước mắt trên mi
Cố vùng vẫy để kiên trì sự sống
Tôi Bước Đi Với Bóng Hình Trong Mộng
Với tiếng Cười Cùng Giọng Hát Êm Trong
Để Cõi Lòng Tôi Vơi Bớt Trong Mong
Đem Tình ái Tôi Ghép Dòng Thơ Nhỏ
Tiếng Ai Cười Như Cung Đàng Trong Gió
Dáng Diệu Hiền Như Trăng Tỏ Về Đêm
Giọng Cắt lên Bao Câu Hát Êm Đềm
Như Vang Vọng Để Nhấn Chìm Cơn Sóng…….!