Tác giả: Hồng Dương
Màu sơn tô rạng nét ngài
Thương cho gỗ tốt nhạt phai hương tình
Đep người... nát hết cửa mình
Để chi má thắm môi xinh đau lòng
Mặn mòi gỗ đã thành roòng
Xót xa sơn trải với dòng thời gian...
Ai ơi sương gió bạt ngàn
Sơn đây gỗ đó mênh mang giữa đời...
Thương cho gỗ tốt nhạt phai hương tình
Đep người... nát hết cửa mình
Để chi má thắm môi xinh đau lòng
Mặn mòi gỗ đã thành roòng
Xót xa sơn trải với dòng thời gian...
Ai ơi sương gió bạt ngàn
Sơn đây gỗ đó mênh mang giữa đời...