Rớt Lại Nụ Cười

Tác giả: Nguyễn Nam An

Khi O về phương xa theo chồng mùa nước lớn
Anh về bên ni sóng động lòng đường
Tháng 8 mù sương đứng giữa thành phố mượn
Anh vay nụ cười trả ánh mắt ngó thương

Phố ở quanh đây nơi nào cũng vậy
Nhưng phố hôm này anh thấy tình thân
Nắng theo hoài ai mảnh mai đứng đấy
Anh vội vã ngày muốn chạy... chạy theo

Anh không thấy em đường núi cheo leo
Đường của biển những hôm trời thức dậy
Nhưng anh thấy đây bàn chân trên giấy
Nhẹ vào thơ bài sáu tám vô thường

Khi O về phương xa theo đời, mùa chân vướng
Rớt lại nụ cười anh lượm cất làm tin!

21.08.02
Chưa phân loại
Uncategorized