Phải Chăng Là Muộn Màng

Tác giả: Tâm Như

Mình gặp nhau vào mùa thu thơ mộng
Ánh mắt nhìn sâu thẳm trái tim anh
Để từng đêm, ngắm trăng sáng trên cành
Mà thêu dệt bức tranh tình đôi lứa.

Anh nhớ em, chao ôi! Mong gặp nữa
Thế chân tình
Giúp chữa trái tim yêu
Bạn của anh đã giúp đỡ một chiều
Ta gặp lại .... tình yêu từ ngày ấy!

Yêu nhau rồi, bao buồn vui, giận lẫy
Cũng sớm hòa để thấy mắt người vui
Anh và em trong say đắm tình cười
Quên ngày tháng rong chơi, thay mùa lá.

Anh và em bên nhau là tất cả
….. buổi hẹn hò …thơ lá … đố … đùa vui
Những đêm thanh cùng nhau đếm sao trời
Cùng mộng ước cho đời không tiếc nuối ….

Rồi ngày kia, cơn mưa rơi buồn tủi
Phủ xuống đời … tay với … hóa lạ xa
Ngày hôm qua, anh sẽ chẳng nhớ mà
Còn quên hết những điều ta từng trải ….

Anh thương em, duy một người con gái
Phải làm gì cho phải với tình yêu
Đêm từng đêm, tim đau nhói rất nhiều
Đành phụ bạc nhận điều em mai mỉa ...

Tiếng chia tay … em lệ rơi … lý trí …
(Trọn đời này anh chỉ có mình em)
Van xin em đừng thương nhớ bên thềm
Trăng diện áo thân quen dường trở lại! …

Sống những ngày …Cuối cùng … không tình ái
anh mệt nhoài … còn lại nửa hồn thôi
bỗng giật mình, chân bước đến thu rồi
anh rất nhớ về thời ta gặp mặt ….

Phải chăng là muộn màng … nước mắt …!
Chưa phân loại
Uncategorized