Tác giả: Đoàn Minh Hợp ( Xóm Đồng )
Thơ tình
NƯỚC CHẢY ĐÁ MÒN
Anh xin là dòng suối chảy quanh em,
Tảng đá rêu phong phủ kín bên thềm
Theo năm tháng im lìm trong giấc ngủ
Của trái tim ủ rũ ...sầu lẻ loi
Nước chảy rì rào...đá cũng mòn thôi
khe khẽ hằng đêm ...môi mềm trong vắt
Ơi tình của nước hoàn toàn chân thật
ôm lấy đá... khoảnh khắc buổi giao mùa
Bất chợt rồi ...rồi cơn gió chao đưa
Cành cây nhỏ bóng lùa về bên ấy
Tảng đá chìm bỗng dưng ...như sống dậy
Bởi tình yêu vẫy gọi suốt đêm trường
Tình của nước nhuộm thắm nỗi vấng vương
Với thời gian không bao giờ phai nhạt
Tình của đá không phải là chốt lát
Mà vững bền mộc mạt chẳng hề phai
DOANMINHHOP 24092013
NƯỚC CHẢY ĐÁ MÒN
Anh xin là dòng suối chảy quanh em,
Tảng đá rêu phong phủ kín bên thềm
Theo năm tháng im lìm trong giấc ngủ
Của trái tim ủ rũ ...sầu lẻ loi
Nước chảy rì rào...đá cũng mòn thôi
khe khẽ hằng đêm ...môi mềm trong vắt
Ơi tình của nước hoàn toàn chân thật
ôm lấy đá... khoảnh khắc buổi giao mùa
Bất chợt rồi ...rồi cơn gió chao đưa
Cành cây nhỏ bóng lùa về bên ấy
Tảng đá chìm bỗng dưng ...như sống dậy
Bởi tình yêu vẫy gọi suốt đêm trường
Tình của nước nhuộm thắm nỗi vấng vương
Với thời gian không bao giờ phai nhạt
Tình của đá không phải là chốt lát
Mà vững bền mộc mạt chẳng hề phai
DOANMINHHOP 24092013