Nổi Nhớ Mang Tên Em

Tác giả: Hồng Dương

Gió thu nhẹ lay đưa bao nỗi nhớ
Ánh trăng gầy rơi vỡ cả mặt sông
Sóng bâng khuâng trôi dạt tới mênh mông
Em xa quá, mây bồng bềnh phiêu lãng

Chân lặng bước khi chiều về chạng vạng
Dòng sông buồn lơ đãng chảy về đâu
Anh ngồi nhìn sương khảm trắng mái đầu
Trăng khuyết nghiễng ... mái lầu chênh vênh đợi...

Hương hoa sữa tỏa lan trong vời vợi
Lá thu rơi chới với cả màn đêm
Anh nhớ em,.. nhớ ánh mắt môi mềm
Hồ thu đọng đầy thêm màu mắt biếc

Nhớ đôi mắt đắm chím trong tha thiết
Tóc em buông ôm xiết cả bờ vai
Anh nhớ trăng lồng lộng ánh trang đài
Làm mây trắng ngã dài dòng trong suôt

Gió vẫn thổi ghé vào hồn lạnh buốt
Gõ vào lòng thắt nuộc chỉ tơ duyên
Nỗi nhớ còn đậm sắc vẫn như nguyên
Am ba vọng mang tên làn mây trắng....

Thu xao xuyến ngời lên trong ánh nắng
Cho tâm hồn bớt nặng nhọc đơn côi...
Trăng sẽ tròn cho ánh ngợi xa xôi
Thu đọng lại trên đồi thương nhung nhớ...
Chưa phân loại
Uncategorized