Tác giả: Trần Ngọc Mỹ
Mơ những ngày Thu gõ cửa
Bung thơm tóc rối dịu dàng
Nhịp phố đông
Người bon chen nghẹn lối
Riêng cho em ngõ tĩnh hoa vàng
*
Xin năm tháng lòng anh không đổi
Dẫu nỗi đời dâu bể đắng cay
Dẫu ham muốn đầy rẫy trên cánh đồng màu mỡ
Dẫu chát chua, dẫu bội bạc ngập đêm trong nhà ai trăn trở…
Mong ý nghĩ anh an giấc khi về
*
Vẫn muốn bên anh sau hoang hoải cơn mê
Đừng xô trái tim rỗng rang kí ức
Sợi chỉ niềm tin lúc gặp bất trắc
Ngả vào vai anh,
em bé nhỏ vô cùng
*
Dẫu biết anh và mùa thu dùng dằng
Thổi bập bềnh giữa hai chiều buồn vui bất tận
Vẫn chỉ mong, chỉ cần như bông cúc nép bên hiên thầm lặng
Mặc ngoài kia bao cuộc đưa tiễn nhau qua…
Bung thơm tóc rối dịu dàng
Nhịp phố đông
Người bon chen nghẹn lối
Riêng cho em ngõ tĩnh hoa vàng
*
Xin năm tháng lòng anh không đổi
Dẫu nỗi đời dâu bể đắng cay
Dẫu ham muốn đầy rẫy trên cánh đồng màu mỡ
Dẫu chát chua, dẫu bội bạc ngập đêm trong nhà ai trăn trở…
Mong ý nghĩ anh an giấc khi về
*
Vẫn muốn bên anh sau hoang hoải cơn mê
Đừng xô trái tim rỗng rang kí ức
Sợi chỉ niềm tin lúc gặp bất trắc
Ngả vào vai anh,
em bé nhỏ vô cùng
*
Dẫu biết anh và mùa thu dùng dằng
Thổi bập bềnh giữa hai chiều buồn vui bất tận
Vẫn chỉ mong, chỉ cần như bông cúc nép bên hiên thầm lặng
Mặc ngoài kia bao cuộc đưa tiễn nhau qua…