Tác giả: Phạm Ngọc Vĩnh
MỘT THOÁNG TRỜI THƠ
.
Lạnh trời Bắc ấm đất Nam
Ngược dòng xuôi bến nắng chan đắp tình
.
Ngày thơ...thơ néo bóng hình
Người đâu chẳng thấy nỗi mình đa mang
Bao người về hội mơ màng
Bút khơi thi cảm mắt nàng hồn anh
.
Tam quan mái ngả rêu xanh
Hồn thơ vang vọng nâng vần dệt câu
Người xưa xây bến dựng cầu
Để nay con cháu hưởng màu tình xuân
.
Mỗi lần về hội vui chân
Một lần nhung nhớ sóng gần khơi xa
Tình Nam nghĩa Bắc chan hòa
Ngày vui thổn thức chung nhà cùng mâm
.
Hỏi tình...có có...không không
Ngày dài tháng rộng còn mong...hỏi tình!
.
Phạm Ngọc Vĩnh
.
Lạnh trời Bắc ấm đất Nam
Ngược dòng xuôi bến nắng chan đắp tình
.
Ngày thơ...thơ néo bóng hình
Người đâu chẳng thấy nỗi mình đa mang
Bao người về hội mơ màng
Bút khơi thi cảm mắt nàng hồn anh
.
Tam quan mái ngả rêu xanh
Hồn thơ vang vọng nâng vần dệt câu
Người xưa xây bến dựng cầu
Để nay con cháu hưởng màu tình xuân
.
Mỗi lần về hội vui chân
Một lần nhung nhớ sóng gần khơi xa
Tình Nam nghĩa Bắc chan hòa
Ngày vui thổn thức chung nhà cùng mâm
.
Hỏi tình...có có...không không
Ngày dài tháng rộng còn mong...hỏi tình!
.
Phạm Ngọc Vĩnh