Tác giả: Sương Anh
Thu Paris trời u buồn ảm đạm
Gíó đưa làn mây xám quyện không trung
Giọt mưa rơi theo gió bão mịt mùng
Và chúng ta cũng nghìn trùng xa cách
Phiến lá đong đưa run mình vì lạnh
Cố níu mình để tránh ngọn gió lay
Vườn Luxembourg thơ thẩn chiều nay
Em tìm lại vòng tay trong cổ tích
Chỉ mình ta trong cô liêu hoang tịch
Không bóng người, dấu tích cũng tàn phai
Mỗi muà thu đến tâm tư u hoài
Ôm nỗi nhớ, mà ai nào có biết
Thu đến thu đi lòng càng da diết
Ngậm ngùi thương chiếc lá phải lià cây
Bên bờ Seine niềm tâm sự đong đầy
Giọt rơi xuống cho môi mềm lời nguyện
Sương Anh
Gíó đưa làn mây xám quyện không trung
Giọt mưa rơi theo gió bão mịt mùng
Và chúng ta cũng nghìn trùng xa cách
Phiến lá đong đưa run mình vì lạnh
Cố níu mình để tránh ngọn gió lay
Vườn Luxembourg thơ thẩn chiều nay
Em tìm lại vòng tay trong cổ tích
Chỉ mình ta trong cô liêu hoang tịch
Không bóng người, dấu tích cũng tàn phai
Mỗi muà thu đến tâm tư u hoài
Ôm nỗi nhớ, mà ai nào có biết
Thu đến thu đi lòng càng da diết
Ngậm ngùi thương chiếc lá phải lià cây
Bên bờ Seine niềm tâm sự đong đầy
Giọt rơi xuống cho môi mềm lời nguyện
Sương Anh