Tác giả: Như Thị Lê Đăng
MẸ VÀ GIÊNG HAI
Xuân chao rách tấm giêng hai
Mẹ bòn cơ cực vá vai đoạn trường
Trần thân phơi tủi gió sương
Ngọn bấc quơ nát vạt nương tội tình
Mầm nứt mơ giọt bình minh
Truân chuyên mót lại gom tình cho không…
Qua thì cải vội ra ngồng
Qua xuân mẹ vẫn nghiêng đong mưa phùn
Lượm rìa làng chút ung dung
Cơ hàn dầu dãi đã từng Mẹ ơi!
Rét cào đông cạn máu tươi*
Mẹ hom hem gọi nắng phơi giêng mình!
ếch bồn chồn động ao đình
áo xưa vắt vẻo ướp cành ca dao
Mẹ sàng sảy hạt xuân sau
Gieo mầm chất phác tứa màu an nhiên.
*Tục ngữ Q.Trị: Giêng hai cắn ngón tay không ra máu
Xuân chao rách tấm giêng hai
Mẹ bòn cơ cực vá vai đoạn trường
Trần thân phơi tủi gió sương
Ngọn bấc quơ nát vạt nương tội tình
Mầm nứt mơ giọt bình minh
Truân chuyên mót lại gom tình cho không…
Qua thì cải vội ra ngồng
Qua xuân mẹ vẫn nghiêng đong mưa phùn
Lượm rìa làng chút ung dung
Cơ hàn dầu dãi đã từng Mẹ ơi!
Rét cào đông cạn máu tươi*
Mẹ hom hem gọi nắng phơi giêng mình!
ếch bồn chồn động ao đình
áo xưa vắt vẻo ướp cành ca dao
Mẹ sàng sảy hạt xuân sau
Gieo mầm chất phác tứa màu an nhiên.
*Tục ngữ Q.Trị: Giêng hai cắn ngón tay không ra máu