Lời Sám Hối

Tác giả: Hồng Dương

Thời gian ơi !..mi là kẽ vô tình
Hay vô nghĩa vô hình chung vô đạo
Bỏ ta giữa buổi hoàng hôn mộng ảo
Ráo quạnh hồn đánh tráo giấc mơ xưa

Mi âm thầm mà chẳng phải tay vừa
Cứ rã rúc lọc lừa đời trai trẻ
Đến tận lúc ta dường như không thế
Ngước mắt nhìn dòng lệ nhuốm chiêm bao...

Hỡi thời gian mi chẳng phút ngọt ngào
Tình hờ hững tự cao và tự đại
Mi để mặc cho lòng người sợ hãi
Sắc hương nhòa tê tái với thời gian

Kẽ ngông cuồng giẫm đạp cả đại ngàn
Để sương khói phủ tràn lên ước vọng
Để năm tháng vùi chôn đi ngọn sóng
Trăng trên trời bất động đến hư hao...

Này thời gian hãy chậm chút đã nào
Để cho ánh ngôi sao kia lấp lánh
Dòng sông chảy gột trôi nguồn khổ hạnh
Mây mơ màng hương khảm sắc giai nhân

Ngươi biết không muôn loại cứ tần ngần
Bởi tất cả xa gần chưa thỏa giấc
Ta sẽ chết giữa dòng đời khóc nấc
Kiếp não nùng bên bậc cửa mùa yêu....

Dẫu muộn mằn bên vạt tím chiều buông
Bên bến đổ con thuyền tròng trành lắc
Lời sám hối... lần cuối cùng ta nhắc
Ta sẽ là... người bắt tội THỜI GIAN..!

Đông Hà Quảng Trị. 16/8/2017.
Chưa phân loại
Uncategorized