Lão Với Thơ

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng

Lão Với Thơ

Bảng lảng tà dương nhuộm góc trời
Lão ngồi chăm chú ngắm dòng trôi
Hay tâm lơ đễnh, chìm xa vắng
Đợi chết thời gian, lặng lẽ rời?

Trên khói lam chiều đẩy ánh tan
Dưới mênh mông chậm trốn hình tàn
Chơ vơ, vắng vẻ mình ên đó
Khuây khoả xế tà, hoặc kiếm ăn?

Vậy mà cứ mỗi độ hoàng hôn
Chỗ ấy hầu như quyến rũ hồn
Nên thấy ảnh người luôn có mặt
Chỉ trừ những lúc hạt mưa tuôn!

Bốn mươi năm trước nào ai nhớ
Có một chàng trai tuổi mộng thì
Bồng cỏ, dâu tang lòng ấp ủ
Âm thầm nung nấu vó câu phi

Điển trai, trung chính, dạ hiền lương
Cám cảnh khổ đau, nỗi đoạn trường
Chí nghĩa, nhiệt thành, hào hiệp sẵn
Khiến hoa mới nở lắm đưa hương...

Vũ trụ vô tình đẩy lại đây
Dập dồn từng khối xám lờ bay
Kèm theo sắm sét, nhiều cơn lốc
Tơi tả, âm u khắp chỗ nầy

Thui thủi lạnh lùng giữa xác xơ
Chàng đi trong cõi tím thu mờ
Bánh xe lăn tới, lăn lăn mãi
Thoáng chốc chỉ còn...Lão với thơ...


2/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Chưa phân loại
Uncategorized