Tác giả: Triệu Ngọc Yến
Ngày nắng lên hong mưa gió cũ
Nhạt môi sầu tím rũ chiều xa
Run run rót giọt tình đơn độc
Tràn xuống sông theo nước xoá nhoà
Ngày kéo lê vùi lên xác cỏ
Cánh Phù Dung nhợt nhã tàn rơi
Dạo trinh nguyên mấy khi thao thức
Để lặng thinh trăn trở bến đời
Ngày mỏi mòn niềm đau cấu xé
Rối tơi bời tiếc nuối long đong
Thương yêu theo bão tình trôi dạt
Cuối nhịp tim xuân xế có hồng?
Nắng có trong như lời hối tội?
Thôi mưa đọng khoé mắt quầng nâu
Gió bùng giậy một cơn đau cuối
Lại thiết tha quanh quẩn dẫu dầu...
Nhạt môi sầu tím rũ chiều xa
Run run rót giọt tình đơn độc
Tràn xuống sông theo nước xoá nhoà
Ngày kéo lê vùi lên xác cỏ
Cánh Phù Dung nhợt nhã tàn rơi
Dạo trinh nguyên mấy khi thao thức
Để lặng thinh trăn trở bến đời
Ngày mỏi mòn niềm đau cấu xé
Rối tơi bời tiếc nuối long đong
Thương yêu theo bão tình trôi dạt
Cuối nhịp tim xuân xế có hồng?
Nắng có trong như lời hối tội?
Thôi mưa đọng khoé mắt quầng nâu
Gió bùng giậy một cơn đau cuối
Lại thiết tha quanh quẩn dẫu dầu...