Không Gian Trong Tiếng Chim

Tác giả: Phạm Ngọc Vĩnh

KHÔNG GIAN TRONG TIẾNG CHIM

Tôi lại vào thăm chiến trường xưa
Nơi những cuộc hành quân, nơi biết bao trận đánh
Nơi những đêm sương dầm bờ vai lạnh
Võng chao nghiêng, nghiêng triền dốc lưng đèo.

Con chim rừng mãi thao thiết gọi nhau
Cứ vẫn thế cứ muôn đời vẫn thế
Cái âm thanh của núi rừng không thể...
Đến hôm nay còn da diết muôn trùng.

Rộn ràng một khoảng không gian
Một loài chim chỉ gọi nhau khuya vắng
Có điều gì vui buồn sâu nặng
Mà cứ hoài " Bắt cô trói cột" hỡi tình chim?

Cả một cánh rừng tím lịm lặng im
Cả một mênh mông chìm vào dĩ vãng
Các anh nằm không tính ngày kể tháng
Chỉ tiếng chim lay động nhẩm ước khoảng thời gian

Cái cành nào vụt chim lượn bay sang
Cái gốc nào anh ngồi dựa súng
Thân cây nào quàng dây mắc võng
Tiếng chim rơi hay sương rơi trong giấc ngủ bềnh bồng.

Vẫn lặng im vẫn như thế khôn cùng
Các anh ngủ, ngủ trong tình đồng đội
Nằm bên nhau xếp hàng như những buổi
Lệnh tập trung chuẩn bị lại lên đường.

Tôi đứng nhìn muốt trắng tràm hương
Làn khói tỏa màn sương dầm mé lối
Nhớ về buổi dìu vai nhau trong nghĩa tình đồng đội
Đi trong đêm và ngủ giữa màn đêm.

Tôi ngắm nhìn những ngôi mộ không tên
Giờ máu thịt đã hòa vào đất đá
Hồn tươi trẻ vẫn mãi là như thế
Thiêm thiếp đi trong thao thiết canh rừng

Hãy hót đi nào! Hãy hót nữa đi chim!
Hót tấu khúc " Bắt cô trói cột"
Hót lên đi cho người nằm kia được biết
Bạn mình vào tìm lối bước ngày qua.

Chỉ phút giây bên nhau giữa rừng già
Mà chất ngất tình đời ly biệt
Người giấc ngủ vĩnh hằng trong lòng đất
Người trở về năm tháng bước hành quân

Chúng tôi về các anh có biết hay chăng?
Mà cứ ngủ, ngủ hoài trong trầm hương vời vợi
Bao nhiêu xuân buổi ra đi rất vội
Không trở về đồng đội nhắc tên nhau.

Biết nói gì khi âm dương cách trở hai đầu
Nối lại với nhau trong chao đưa cánh võng
Nối lại với nhau trong gió rừng lay động
Một không gian yên ả đến vô cùng.

Một không gian của những tiếng chim rừng
Vẫn rộn ràng trong tình yêu đôi lứa
Chim ơi chim đừng bay xa, xa nữa
Hãy quanh đây hót cho các bạn tôi nghe.

Hót cho bạn tôi yên ngủ giấc khuya
"Bắt cô trói cột...
bắt cô trói côt"
Hót cho chúng tôi lại gần nhau bên chốt
Mở cửa rừng trong những cuộc hành quân
Những ngày xa lại mãi mãi thêm gần


Phạm Ngọc Vĩnh

Viết tại Nghĩa trang Trường Sơn
22/4/2015
Chưa phân loại
Uncategorized