Tác giả: Việt Dương Nhân
Bao đêm khấn nguyện Di Đà
Giúp gươm trí tuệ diệt tà, đuổi ma
Tà, ma, nay đã lìa xa
Thân-tâm bình lặng, hồn ta nhẹ nhàng.
Khấn Nguyện Quan Âm
Bao nhiêu đau khổ trong đời
Bấy nhiêu bài học trau dồi trí TÂM.
Nhất lòng khấn nguyện Quan Âm
Xóa tan bao cảnh thăng trầm thế gian !
Lặng
Tình ta đọng dưới "Suối Yêu"
Lặng yên từ thuở một chiều "Khai Tâm" .
Gió mây chở mộng trăm năm
Trăng sao xoa dịu vết bầm trong tim.
Nghe
Soi gương thấy bóng nhạt nhòa
Nghe lòng chao động xót xa kiếp người
Xuân qua héo úa nụ cười
Đông về thấp thỏm rả rời hồn đau
Yên
Bao năm nặng ưu phiền
Mượn thơ làm chiếc Thuyền
Đưa tôi vượt sóng gió
Vào Biển Diệu bình yên
*
Ngày - Đêm - Đi - Đứng - Nằm - Ngồi
Đói - Ăn - Khát - Uống - Nhìn Đời Trôi Qua
*
Liên Hoa
"Liên Hoa", tên Phật đặt ra
Từ cơn mộng mị là đà trên mây
Giật mình tỉnh giấc : Lành thay !
Bao nhiêu khổ-nhục-đắng-cay tan dần.
vdn
Mầm Sen
Tấm thân bùn đất lắm lem
Bên trong lại có mầm sen lâu đời
Bất ngờ lú đọt đâm chồi
Nở hoa, hương tỏa Người Người hưởng chung.
Ông Trời lượng cả bao dung
Đưa cành sen trắng thoát vùng tịch liêu.
(Mong thay!)
DT_vdn
Chợt Buồn
Yên lặng đến lạnh lùng
Thấy đời như không không
Chẳng còn mình hiện hữu
Bỗng chợt buồn bâng khuâng !
dt_vdn
Tự Khuyên
Hãy nương tiếng Kệ, tựa lời Kinh
Cho hồn thanh thản, tâm được minh
Đừng vì ảo ảnh vương oan trái
Một bước lầm sai, "hận nghìn năm*".
vdn
__________________
(*)Hối hận ngàn năm
Giúp gươm trí tuệ diệt tà, đuổi ma
Tà, ma, nay đã lìa xa
Thân-tâm bình lặng, hồn ta nhẹ nhàng.
Khấn Nguyện Quan Âm
Bao nhiêu đau khổ trong đời
Bấy nhiêu bài học trau dồi trí TÂM.
Nhất lòng khấn nguyện Quan Âm
Xóa tan bao cảnh thăng trầm thế gian !
Lặng
Tình ta đọng dưới "Suối Yêu"
Lặng yên từ thuở một chiều "Khai Tâm" .
Gió mây chở mộng trăm năm
Trăng sao xoa dịu vết bầm trong tim.
Nghe
Soi gương thấy bóng nhạt nhòa
Nghe lòng chao động xót xa kiếp người
Xuân qua héo úa nụ cười
Đông về thấp thỏm rả rời hồn đau
Yên
Bao năm nặng ưu phiền
Mượn thơ làm chiếc Thuyền
Đưa tôi vượt sóng gió
Vào Biển Diệu bình yên
*
Ngày - Đêm - Đi - Đứng - Nằm - Ngồi
Đói - Ăn - Khát - Uống - Nhìn Đời Trôi Qua
*
Liên Hoa
"Liên Hoa", tên Phật đặt ra
Từ cơn mộng mị là đà trên mây
Giật mình tỉnh giấc : Lành thay !
Bao nhiêu khổ-nhục-đắng-cay tan dần.
vdn
Mầm Sen
Tấm thân bùn đất lắm lem
Bên trong lại có mầm sen lâu đời
Bất ngờ lú đọt đâm chồi
Nở hoa, hương tỏa Người Người hưởng chung.
Ông Trời lượng cả bao dung
Đưa cành sen trắng thoát vùng tịch liêu.
(Mong thay!)
DT_vdn
Chợt Buồn
Yên lặng đến lạnh lùng
Thấy đời như không không
Chẳng còn mình hiện hữu
Bỗng chợt buồn bâng khuâng !
dt_vdn
Tự Khuyên
Hãy nương tiếng Kệ, tựa lời Kinh
Cho hồn thanh thản, tâm được minh
Đừng vì ảo ảnh vương oan trái
Một bước lầm sai, "hận nghìn năm*".
vdn
__________________
(*)Hối hận ngàn năm