Tác giả: Băng Nguyệt
Mặt trời xuống núi em ơi
Biển thôi nổi sóng thảnh thơi yên lành
Còn đâu nữa chữ yến oanh
Con chim lẻ bạn nhớ cành năm xưa
Em ơi từ lúc tiển đưa
Em về với chốn nào chưa tỏ tuờng
Anh còn là gió ngàn phuơng
Nên ko dám giữ mến thuơng cho lòng
Tình anh dẫu có mênh mong
Và nhiều như nuớc trên sông biển đầy
Mà nguời chỉ tựa vầng mây
Gặp chiều đông lạnh mưa dầy rớt rơi
Biển chiều yên ả lả lơi
Từng đợt sóng buồn thoai thoải nơi xa
Lòng anh nhớ mãi mặn mà
Môi son má thắm ngọc ngà dáng ai
Bao giờ cho có một ngày
Trùng phùng em hỡi lòng hoài đợi trông.....
Biển thôi nổi sóng thảnh thơi yên lành
Còn đâu nữa chữ yến oanh
Con chim lẻ bạn nhớ cành năm xưa
Em ơi từ lúc tiển đưa
Em về với chốn nào chưa tỏ tuờng
Anh còn là gió ngàn phuơng
Nên ko dám giữ mến thuơng cho lòng
Tình anh dẫu có mênh mong
Và nhiều như nuớc trên sông biển đầy
Mà nguời chỉ tựa vầng mây
Gặp chiều đông lạnh mưa dầy rớt rơi
Biển chiều yên ả lả lơi
Từng đợt sóng buồn thoai thoải nơi xa
Lòng anh nhớ mãi mặn mà
Môi son má thắm ngọc ngà dáng ai
Bao giờ cho có một ngày
Trùng phùng em hỡi lòng hoài đợi trông.....