Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Hoá Rụng Thành Chất Dưỡng
Mỗi độ thu về, ngọn lắt lay
Lá vàng lả tả lững lờ bay
Xác nằm rải rác quanh vườn vắng
Cảnh vật đìu hiu, lạnh lẽo dầy...
Có người lặng lẽ cầm cây chổi
Thong thả tới lui quét dọn lần
Cuối bóng chiều tà gom gọn đống
Quẹt diêm châm lửa, chuyển thành phân
Cứ vậy hằng niên của giữa mùa
Lưng trời ảm đạm, gió mây đưa
Kia phơi héo rụng, màu tơi tả
Thì lại hình ai dưới ngọn lùa
Lấy từ những chết, bờ vung vãi
Biến chất dưỡng sinh phủ gốc chờ
Chầm chậm thời gian dần thấm thấu
Đông tàn, xuân đến bật xanh lơ...
Phải thế không em? Cõi quạnh trường
Dẫy đầy vẳng vọng tím hồi chuông
Vẫn luôn tiềm ẩn từ trong ấy
Điệp khúc du dương nhẹ thổi luồng
Chẳng Sông Tương khóc, tình ly biệt
Chẳng bến Ô Giang, Hạng Vũ tàn
Nhưng vẫn ngập buồn đau cách trở
Khiến dài năm tháng nỗi bâng khuâng
Ngang trái tơ vương quấn dạ sầu
Cho lòng canh cánh một niềm đau
Thôi thì quét rụng gom rồi đốt
Hoá chất dưỡng sinh, để ngọt ngào...
25/09/2020
Nguyễn Thành Sáng
Mỗi độ thu về, ngọn lắt lay
Lá vàng lả tả lững lờ bay
Xác nằm rải rác quanh vườn vắng
Cảnh vật đìu hiu, lạnh lẽo dầy...
Có người lặng lẽ cầm cây chổi
Thong thả tới lui quét dọn lần
Cuối bóng chiều tà gom gọn đống
Quẹt diêm châm lửa, chuyển thành phân
Cứ vậy hằng niên của giữa mùa
Lưng trời ảm đạm, gió mây đưa
Kia phơi héo rụng, màu tơi tả
Thì lại hình ai dưới ngọn lùa
Lấy từ những chết, bờ vung vãi
Biến chất dưỡng sinh phủ gốc chờ
Chầm chậm thời gian dần thấm thấu
Đông tàn, xuân đến bật xanh lơ...
Phải thế không em? Cõi quạnh trường
Dẫy đầy vẳng vọng tím hồi chuông
Vẫn luôn tiềm ẩn từ trong ấy
Điệp khúc du dương nhẹ thổi luồng
Chẳng Sông Tương khóc, tình ly biệt
Chẳng bến Ô Giang, Hạng Vũ tàn
Nhưng vẫn ngập buồn đau cách trở
Khiến dài năm tháng nỗi bâng khuâng
Ngang trái tơ vương quấn dạ sầu
Cho lòng canh cánh một niềm đau
Thôi thì quét rụng gom rồi đốt
Hoá chất dưỡng sinh, để ngọt ngào...
25/09/2020
Nguyễn Thành Sáng