Gọi Giữa Mùa Đông

Tác giả: Hồng Dương

Thu đi rồi bên ấy lạnh chưa em..?
Hạt mưa rớt bên thềm tan vỡ nát
Làn sương trắng nhuộm hoàng hôn hiu hắt
Đón mùa sang... gió tạt lá rơi rơi...

Ở bên này đông gió thổi chơi vơi
Thu đã chết không lời trăn trối lại
Trăng vắng bóng để màn đêm tê tái
Hương múa thu sót lại ở trên môi...

Bao mùa thu cứ biền biệt xa xôi...
Em nơi ấy lại ngồi bên cửa sổ
Đêm vẫn gửi nỗi sầu đau loang lỗ
Tuyết mùa đông trắng đổ tóc em rồi !?...

Vẫn chờ nhau trong đằng đẵng xa xôi
Lạnh giá lắm đơn côi đời nhan sắc
Hoàng hôn xuống nhớ nhung ngưng sánh đặc
Trăng rất buồn đi lạc bóng đêm khuya

Mưa mùa đông lạnh lẽo rớt đầm đìa
Khung nhật nguyệt rẽ chia tình ta đó
Hôm tiễn biệt nỗi buồn đau vò võ
Xa nhau rồi biết có gặp lại không !...

Anh ngẩn ngơ trong nỗi nhớ mùa đông
Thương em quá ... giữa đồng xa nước lạnh
Cơn gió thổi lạnh lùng trong ảo ảnh
Đã bao ngày canh cánh một niềm đau

Đã bao mùa ta ngóng đợi tin nhau
Đông lạnh giá dâng sầu đêm khắc khoải.
Bao năm tháng vẫn cách xa nhau mãi.
Mùa đông ơi !... ta lại gọi trong đêm...
Chưa phân loại
Uncategorized