Vườn thơ Cùng Thư Giản
  • Trang chủ
  • Thêm bài thơ
  • Welcome Guest
  • Login

Gieo Vần.

Tác giả: Trần Thản

Làm thơ tớ sợ nhất vần ôn.
Gieo mãi mà sao chả nên hồn,
Đầu bàn bạn nhắc nghe chả rõ.
Chí sợ gieo xong nó lận vồn.

Tối về cô bắt tớ phải ôn.
Cô bảo trong thơ phải có hồn.
Nhắc hoài nhắc mãi sao chả nhớ.
Ấy tính hay quên cái tuổi vồn.
( T T)
Chưa phân loại
Uncategorized
Thơ cùng tác giả
  • Lời Chàng Ngốc
  • Giọt Sương Mai
  • Nhắn Bạn Kim.
  • Ta Về
  • Vịnh Cái Cồn
  • Tiễn Anh.
  • Sợ Vỡ Mảnh Sương Mai
  • Vui Với Trăng
  • Năm Ngày Nữa
  • Cứ Vui Lên Bạn Ơi
Thơ tương tự
  • Gieo (Thái Thăng Long)
  • Gieo (Thiên Ân)
  • Gieo Buồn Canh Cánh (Tlan)
  • Gieo Chi Khúc Bẽ Bàng (Đỗ Mỹ Loan)
  • Gieo Duyên (Thiên Ân)
  • Gieo Hạt Thơ Xuân (Mỹ Trinh)
  • Gieo Hờn (Thiên Ân)
  • Gieo Mầm (Nam Toàn)
  • Gieo Mầm Kỉ Niệm (Nguyên Hữu)
  • Gieo Mầm Nhân Ái (Nguyên Hữu)
Thơ bạn muốn xem
  • Thương Tiếc
  • Điệu Huyền
  • Mưa Sài Gòn
  • Đất
  • Người Tù Già Kể Chuyện Mình
  • 77. Duyên
  • Chiều Tàn
  • Một Tháng
  • Tần Cung Oán [1]
  • Khoảng Trống Không Tên
Nhà thơ bạn muốn xem
  • Mai Ninh
  • Dương Hồng Anh
  • Độc Cô Cầu Tình
  • Sa
  • Minh Thanh
  • Phan Cát Linh
  • Biển Vắng
  • Vũ Thị Thiên Thư
  • Cv
  • Vuviethung.
©2025 - CungThuGian.com