Em Đừng Hỏi

Tác giả: Phuongtim

Em đừng hỏi lòng ta sao rất lạ
Lúc ấm nồng khi lạnh tựa giá băng
Lúc đùa vui khi lại sống âm thầm
Một góc nhỏ chung quanh đời không biết .

Cuộc đời ta mang quá nhiều thua thiệt
Nên đùa vui đó chỉ sự giã vờ
Tự lừa mình bằng ý nghĩ vu vơ
Em lại tưởng lời thơ ta rộn rã .

Em đâu biết từng nỗi sầu trong dạ
Mà tình đời đã ban tặng cho ta
Ngày lại ngày nối tiếp cứ đi qua
Làm ta chán cả tình đời xã hội .

Ta chỉ muốn một mình trong bóng tối
Mặc thời gian cho đến cuối cuộc đời
Và nụ cười em bắt gặp trên môi
Đó cũng chỉ một nét cười gượng gạo .

Ta sợ lắm tình người như chiếc áo
Lúc mùa sang lại vất bỏ bên lề
Chẳng còn gì khi nó đã chán chê
Ai có nhớ tiếc gì manh áo cũ .

vu vơ
PT.937
Chưa phân loại
Uncategorized