Duyên-phận

Tác giả: Phùng Mạnh Tiếp

Vẫn chỉ một người theo đúng nghĩa của ngày xưa
Thường lo cho ta mỗi khi đau ốm
Ít quan tâm-không lời hỏi thăm những lúc buồn
Nhưng lại bên cạnh nhẹ nhàng như người tình muôn thuở.
.
Vẫn là người ra đi mang theo ngàn nỗi nhớ
Để mong hạnh phúc ở lại dù đau hờn
Nắm tay-nụ hôn của người mơn trớn
Đã từng làm tan nát khung trời yêu.
.
Vẫn là người chẳng nỡ trách ta nhiều
Chỉ âm thầm nhìn-hiểu ta trong lặng lẽ
Khi ta vui người cũng cười trong đơn lẻ
Tìm công việc để lấp mọi niềm đau.
.
Vẫn là người nhớ mọi chuyện rất lâu
Ta làm sao, như thế nào, đều thấu hiểu
Nhưng chỉ đứng từ xa nhìn ta trong thừa thiếu
Rất khó chiều vì ương bướng phải không?
.
Vẫn là người dù khóc cũng bằng lòng
Mặc mọi chuyện trôi đi không bờ bến
Có còn chăng những lời yêu hò hẹn
Ra đi-quay lại nhắc chi thêm dang dở cả một đời./.
16/7/2018
Chưa phân loại
Uncategorized