Tác giả: Hữu Anh
Có một chuyện tôi sẽ kể ngay đây
Nó là thật xin cam đoan là thật
Giữa cuộc đời hơn-thua và được-mất
Lạc ở đâu đây một thứ rất đau lòng.
Nơi tôi ở một buổi sáng rất trong
Trời rất xanh và không hề nắng gắt
Có một người mang điệu buồn của mắt
Thương một người lại chẳng thể nói ra
Một chàng trai đến từ chốn phong ba
Rời quê nghèo lên thị thành để học
Cũng lâu rồi chưa chưa vì ai mà khóc
Nhưng lần này tôi thấy anh ta đau.
Và câu chuyện được bắt đầu như sau:
À! mà tên chắc cũng cần giới thiệu
Anh tên Anh còn cô không phải Diệu
Chẳng phải Hoa mà cô ấy là Tiên
Và câu chuyện phải gọi có cái duyên
Là định mệnh do ông trời định sẵn
Anh gặp cô trong một ngày số chẵn
Ngày bao nhiêu thì không thể kể ra
Vì ngày đó đúng là cõi phong ba
Anh tại nạn phải khâu hơn 3 mũi
Có cái hay trong điều đen đủi
Anh gặp cô tại một quán cafe
Cô nhân viên làm công việc bưng bê
Tại quán nước một lần anh ghé uống
Kể từ đó vạn lần hơn mong muốn
Anh tới đều và bất kể thời gian
Nếu mà ai không phải người khô khan
Chắc hiểu được lý do của anh ấy
Có người hỏi: "điều gì mà mày thấy
Ở cô ta mà mày thích thế kia?"( mỉm cười)
Anh mỉm cười đáp lại lời cười chê
" Vì cô ấy là mẫu người tao thích
Không cần biết có bao người kia đẹp
Đối với tao cô ấy hoàn hảo rồi
Chỉ cô ấy mỗi lần cười trên môi
Là tao thấy bình yên mình quá đỗi
Cô ấy xinh ngay trong từng lời nói
Mắt biết buồn không giả dối như ai
Nếu mày nói thích cô ấy là sai
Thì từ đây tao không cần đúng nữa"
Có một lần anh ta đã tự hứa
Là muốn được nói chuyện nhiều với cô
Rồi quyết tâm và động lực đẩy xô
Anh xin số rồi zalo kết bạn
Kể từ đó trong vết thương chai sạn
Cũng nhờ cô anh cảm thấy vui hơn
Và từ đó anh nói chuyện nhiều hơn
Biết được nhà và nơi cô đang học
Thì ra cô hơn bao nhiêu người khác
Vừa học vừa làm dù mới lớp mười hai
Và từ đó đều nhắn tin mỗi ngày
Làm tình cảm trong anh dần cũng lớn
Nhưng có lẽ vết thương từng quá lớn
Nên làm anh rất khó để mở lời
Rồi một hôm đó là ngày đẹp trời
Anh ngõ ý cùng cô đi dạo phố
Điều hạnh phúc không từ nào lột tả
Cô đồng ý rồi, chẳng thể thấy vui hơn
Chiếc xe năm mươi anh thấy bỗng nhẹ hơn
Vì trước giờ chưa ai ngồi sau cả
À! Sai rồi có một thời vội vã
Một người con gái từng ngồi phía xau xe
Nhưng chuyện buồn tôi không muốn đem khoe
Nên xin được cất đi không nhắc nữa
" nếu may mắn tôi được em chọn lựa
Tôi sẽ kể em nghe một quá khứ đau buồn" (ước)
Chúng tôi đi chơi thấy hạnh phúc lắm luôn
'Còn với em không biết là có vậy'
Chưa bao tôi vui như vậy đấy
Muốn nói cám ơn nhưng chẳng biết cách nào
Kể từ hôm ấy tôi chẳng biết vì sao
Hai chúng tôi bỗng nhiên thành xa lạ
Chắc có lẽ tôi tệ hơn nhiều quá
Nên chẳng làm sao để cô ấy hài lòng
Tôi lại trở về bên góc nhỏ đợi mong
Những dòng nhắn tin chưa hồi âm trở lại
Cô ấy trở về bên bậc thêm ngây dại
Tuy vẫn còn cười nhưng chẳng thấy vui hơn
Tính cho cùng tôi nợ lời cảm ơn
Nhờ cô ấy tôi hiểu ra nhiều thứ
Tôi thiết tha hơn trong mọi từ ngôn ngữ
Và cũng trưởng thành biết lo nghĩ tương lai
Tôi hứa cô ấy là tin vào ngày mai
Sẽ là chủ của môt căn quán nhỏ
Tại nơi đó một niềm vui nhỏ nhỏ
Cô ấy trở thành một cô gái thu ngân
Nhưng thật ra lới hứa hơn ngàn lần
Tôi muốn cô ấy trở thành hơn thế nữa
Tôi......
Ngày hôm nay sinh nhật cô ấy vừa xong
Tôi cũng hoàn thành cuốn truyện thơ vừa viết
Tôi chỉ muốn nói cho cô ấy biết
Anh...thương...em
Và mọi thứ hãy tin vào thời gian
...
#15/10/2017
#hữu anh
Nó là thật xin cam đoan là thật
Giữa cuộc đời hơn-thua và được-mất
Lạc ở đâu đây một thứ rất đau lòng.
Nơi tôi ở một buổi sáng rất trong
Trời rất xanh và không hề nắng gắt
Có một người mang điệu buồn của mắt
Thương một người lại chẳng thể nói ra
Một chàng trai đến từ chốn phong ba
Rời quê nghèo lên thị thành để học
Cũng lâu rồi chưa chưa vì ai mà khóc
Nhưng lần này tôi thấy anh ta đau.
Và câu chuyện được bắt đầu như sau:
À! mà tên chắc cũng cần giới thiệu
Anh tên Anh còn cô không phải Diệu
Chẳng phải Hoa mà cô ấy là Tiên
Và câu chuyện phải gọi có cái duyên
Là định mệnh do ông trời định sẵn
Anh gặp cô trong một ngày số chẵn
Ngày bao nhiêu thì không thể kể ra
Vì ngày đó đúng là cõi phong ba
Anh tại nạn phải khâu hơn 3 mũi
Có cái hay trong điều đen đủi
Anh gặp cô tại một quán cafe
Cô nhân viên làm công việc bưng bê
Tại quán nước một lần anh ghé uống
Kể từ đó vạn lần hơn mong muốn
Anh tới đều và bất kể thời gian
Nếu mà ai không phải người khô khan
Chắc hiểu được lý do của anh ấy
Có người hỏi: "điều gì mà mày thấy
Ở cô ta mà mày thích thế kia?"( mỉm cười)
Anh mỉm cười đáp lại lời cười chê
" Vì cô ấy là mẫu người tao thích
Không cần biết có bao người kia đẹp
Đối với tao cô ấy hoàn hảo rồi
Chỉ cô ấy mỗi lần cười trên môi
Là tao thấy bình yên mình quá đỗi
Cô ấy xinh ngay trong từng lời nói
Mắt biết buồn không giả dối như ai
Nếu mày nói thích cô ấy là sai
Thì từ đây tao không cần đúng nữa"
Có một lần anh ta đã tự hứa
Là muốn được nói chuyện nhiều với cô
Rồi quyết tâm và động lực đẩy xô
Anh xin số rồi zalo kết bạn
Kể từ đó trong vết thương chai sạn
Cũng nhờ cô anh cảm thấy vui hơn
Và từ đó anh nói chuyện nhiều hơn
Biết được nhà và nơi cô đang học
Thì ra cô hơn bao nhiêu người khác
Vừa học vừa làm dù mới lớp mười hai
Và từ đó đều nhắn tin mỗi ngày
Làm tình cảm trong anh dần cũng lớn
Nhưng có lẽ vết thương từng quá lớn
Nên làm anh rất khó để mở lời
Rồi một hôm đó là ngày đẹp trời
Anh ngõ ý cùng cô đi dạo phố
Điều hạnh phúc không từ nào lột tả
Cô đồng ý rồi, chẳng thể thấy vui hơn
Chiếc xe năm mươi anh thấy bỗng nhẹ hơn
Vì trước giờ chưa ai ngồi sau cả
À! Sai rồi có một thời vội vã
Một người con gái từng ngồi phía xau xe
Nhưng chuyện buồn tôi không muốn đem khoe
Nên xin được cất đi không nhắc nữa
" nếu may mắn tôi được em chọn lựa
Tôi sẽ kể em nghe một quá khứ đau buồn" (ước)
Chúng tôi đi chơi thấy hạnh phúc lắm luôn
'Còn với em không biết là có vậy'
Chưa bao tôi vui như vậy đấy
Muốn nói cám ơn nhưng chẳng biết cách nào
Kể từ hôm ấy tôi chẳng biết vì sao
Hai chúng tôi bỗng nhiên thành xa lạ
Chắc có lẽ tôi tệ hơn nhiều quá
Nên chẳng làm sao để cô ấy hài lòng
Tôi lại trở về bên góc nhỏ đợi mong
Những dòng nhắn tin chưa hồi âm trở lại
Cô ấy trở về bên bậc thêm ngây dại
Tuy vẫn còn cười nhưng chẳng thấy vui hơn
Tính cho cùng tôi nợ lời cảm ơn
Nhờ cô ấy tôi hiểu ra nhiều thứ
Tôi thiết tha hơn trong mọi từ ngôn ngữ
Và cũng trưởng thành biết lo nghĩ tương lai
Tôi hứa cô ấy là tin vào ngày mai
Sẽ là chủ của môt căn quán nhỏ
Tại nơi đó một niềm vui nhỏ nhỏ
Cô ấy trở thành một cô gái thu ngân
Nhưng thật ra lới hứa hơn ngàn lần
Tôi muốn cô ấy trở thành hơn thế nữa
Tôi......
Ngày hôm nay sinh nhật cô ấy vừa xong
Tôi cũng hoàn thành cuốn truyện thơ vừa viết
Tôi chỉ muốn nói cho cô ấy biết
Anh...thương...em
Và mọi thứ hãy tin vào thời gian
...
#15/10/2017
#hữu anh