Đâu Phải Tự Nhiên Tôi Thương Em

Tác giả: Thiên Ân

ĐÂU PHẢI TỰ NHIÊN TÔI THƯƠNG EM
Đâu phải tự nhiên tôi thương em
Ông Tơ , Bà Nguyệt đã cài duyên
Ai " bật đèn xanh " xe tình chạy ?
Ai thả tơ lòng ở ngoài hiên ?

Đâu phải tự nhiên tôi thương em
Vẫn biết ngày xanh ván đóng thuyền
Đôi mắt chợt nhìn âu yếm thế ?
Ngọn gió đa tình bỗng thôi miên

Đâu phải tự nhiên tôi thương em
Đôi chân luống cuống bên bậc thềm
Tương tư cỏ lá ôm đồm mãi
Suối tóc ru hời một nhánh duyên

Đâu phải tự nhiên tôi thương em
Dòng thơ , tin nhắn ...gợi nỗi niềm
Ngôn từ kín hở , buông trăng gió
Đôi lứa hẹn hò góc bình yên

Đâu phải tự nhiên tôi thương em
Con đường tình yêu khéo đặt tên
Lá đổ muôn chiều khơi thương nhớ
Cuộc đời thổn thức ngày sang đêm

Đâu phải tự nhiên tôi thương em
Ước mơ ai đó giữ lời nguyền ?
Ngọn lửa trái tim chưa vội tắt
Xin một phép màu của Bụt , Tiên ...
Ngày 23/4/2023
Thiên Ân ( Bình Dương )
Chưa phân loại
Uncategorized