Cũng Một Kiếp Người

Tác giả: Tâm Như

Ả thường nhốt mình vào trong con chữ, Rồi ả khóc, ả điên với chính con người của mình.

Trong bóng đêm mờ nhạt
Lẩn trong những giọt sương khẽ hát
Trái tim con người tách hạt
Niềm rơi ...

Lăn lóc ngoài xa
Chẳng phải nụ cười
Mà khô khốc vụn ngày vui xiết lại
Ồ có thêm tháng năm dài hoang hoải
Đau đáu tình người
Miết mải phận nào buông.

Đôi khi ả lại thèm thuồng một tình thân thật sự, không điều gì chế ngự để mà yêu

Mỗi mùa sang
Khuya, sớm đủ điều
Các chú nhóc
Vài cô chiêu hờn dỗi.
Từng lời hay
Rầy, lo
Ngoại, nội
Bát cơm cà mặn, nguội cũng là ngon.

Thế nhưng cuộc sống ghét ghen, than ôi ả che dấu nỗi buồn bằng lúng liếng từng phiên đời mở cửa, ả sợ ... ( dối lừa thêm).

Vết cắt sâu từ rất mỏng, ngọt mềm
Từ tha thiết
Từ niềm riêng
Cảm độ.
Cười để đau
Để lắng lòng
Thương đó
Để con người
Tĩnh
Ngộ
Phút bình quang.

Và ả say ...
Quy tam bảo, nhẹ nhàng!
Chưa phân loại
Uncategorized