Có Một Thời

Tác giả: Phạm Ngọc Vĩnh

CÓ MỘT THỜI

Có một thời chẳng thể nào quên
Mẹ chợ xa chiều buông...xâm xẩm tối
Hai anh em dưới tán tre chờ đợi
Như gà con lạc mẹ khóc lu loa.
.
Bố bận việc cũng chưa về nhà
Hàng chất đống hết mùa dưa, mùa nhãn...
Tơ mơ sáng tới màn đêm chạng vạng
Vẫn những ngày tự lập bố mẹ xa .
.
Cơm nguội ngơ ôm mấy khúc cá kho
Nhà lạnh lẽo chổi cùn khua rác bám
Con lợn đói lồng cửa chuồng réo cám
Nắm dây khoai vứt tạm vẫn chực chồi.
.
Nghe mẹ dặn coi nhà chớ mải chơi
Trông giữ em đừng ra bờ ao nghịch
Nếu đáo lỗ thì chơi bên gốc mít
Tránh bờ tre sâu róm ngứa vô cùng.
.
Rồi từng ngày sáng đợi với chiều trông
Lúc nắng rát lúc mưa dông mù mịt
Khi chơi diều khi hò reo hun chuột
Bao bạn bè cùng cảnh chuyện xóm thôn.
.
Chỉ một điều mẹ dặn có nào quên
Đừng mải chơi sao lãng giờ học tập
Được điểm cao mẹ thưởng ơi là thích
Bánh đậu xanh, củ ấu...chú tò he.
.
Bao những thứ khi chợ về mẹ mua
Không thể đếm...đã chất cao lòng mẹ
Không thể đếm những ngày như thế
Tận đỉnh trời, đáy bể, nước dòng sông.
.
Để hôm nay cứ lặng lẽ ngồi trông
Lòng hành trang...dâng đài hương thơm ngát
Bố Mẹ ơi! Suột một đời chứa chất
Con tạc lòng dù phút cuối...buông tay!
.
Phạm Ngọc Vĩnh
13/3/2015
Chưa phân loại
Uncategorized