Có Một Mùa

Tác giả: Phạm Ngọc Vĩnh

CÓ MỘT MÙA
Có một mùa chẳng thể nào quên
Nắng tháng Tư rưng rưng cành săng lẻ
Về họp mặt trong cánh rừng lặng lẽ
Giữa âm dương dù cách biệt hai đầu
.
Mùa chim rừng vẫn tha thiết bên nhau
Như những lúc đạn gầm và bom dội
Tiếng gáy nhặt thưa trong vời vợi
Tới muôn trùng vang vọng mãi nơi nơi
.
Vượt đường dài chẳng quản những xa xôi
Về bên nhau lại ấm sao tình đồng đội
Nay cánh rừng đã rộng đường thẳng lối
Xe vượt đèo mây đuổi bám theo xe
.
Về bên nhau ta có nói chẳng cùng nghe
Về bên nhau bên hàng bia thẳng tắp
Lối chân đi đất xưa vương mùi khét
Nơi đất nằm nay hương khói mặc trầm
.
Tôi về tìm các anh đã ngủ ngon
Buổi xa nhau hẹn hò nào đã trọn
Cái lồng chim một thời ta cùng chọn
Nơi giam cầm đôi cánh rộng bao la
.
Để bây giờ cứ biền biệt nơi xa
Con cu gáy theo bầy đàn về đậu
Nắng tháng tư chiều nghĩa trang nau náu
Gáy liên hồi ngóng bạn mãi không thôi
..
Có một mùa rừng đã cất nên lời
Chờ gặp lại không bao giờ cách biệt
Mùa tháng tư vẫn là mùa da biết
Rộn tưng bừng chim bay lượn bên nhau
.
Có một mùa sẽ mãi mãi dài lâu
Ta lại tìm và tim không mệt mỏi
Tay năm tay để mắt lệ nhòa màu sương khói
Về tháng ngày khó phai nhạt Trường Sơn
.
Có một mùa không thể vắng tiếng chim
Giữa bầy đàn ấm nồng tinh đồng loại
Vì nghĩa cả vẫn không hề quản ngại
Nhũng tháng ngày ấm mùa nắng tháng tư.
.
Nghĩa Trang Trường Sơn
4/2014
Phạm Ngọc Vĩnh
Chưa phân loại
Uncategorized