Tác giả: Đuyên Hồng
Nước tan vào đất.
Ngàn năm
Muối tan vào biển trăng đằm bóng đêm
Anh tan trong suối thơ em
Nhẹ nhàng
Lòng bỗng thấy mềm như tơ…
Mùa vui đến tự bao giờ
Đợi chờ xanh những mộng mơ chân trời
Sóng lòng vỗ rát bờ môi
Câu thơ mãi đập một lời yêu em
Chẳng là rượu cũng say mèm
Chẳng là mưa cũng ướt nhèm nhớ nhung
Em sang
Mộng trải vàng đường
Tứ thơ viết dở tơ vương nỗi niềm
Biết là thương nhớ gọi tên
Biết là em
Nét dịu hiền bài thơ
Cám ơn câu chữ lặng lờ
Cho anh đuổi chú chuồn tơ… mong thầm…
Ngàn năm
Muối tan vào biển trăng đằm bóng đêm
Anh tan trong suối thơ em
Nhẹ nhàng
Lòng bỗng thấy mềm như tơ…
Mùa vui đến tự bao giờ
Đợi chờ xanh những mộng mơ chân trời
Sóng lòng vỗ rát bờ môi
Câu thơ mãi đập một lời yêu em
Chẳng là rượu cũng say mèm
Chẳng là mưa cũng ướt nhèm nhớ nhung
Em sang
Mộng trải vàng đường
Tứ thơ viết dở tơ vương nỗi niềm
Biết là thương nhớ gọi tên
Biết là em
Nét dịu hiền bài thơ
Cám ơn câu chữ lặng lờ
Cho anh đuổi chú chuồn tơ… mong thầm…