Chuyện Trần Gian

Tác giả: Thiên Ân

CHUYỆN TRẦN GIAN
Trần gian lắm kẻ đa tình
Mai,Lan ,Cúc,Trúc... đầu đình truân chuyên
Trái tim thêu dệt đưa duyên
Khi yêu,yêu cả mọi miền tóc tơ

Trần gian lắm kẻ đợi chờ
Má hồng tàn úa trông ngơ ngẩn sầu
Con thuyền đắm duối biển sâu
Cây đa trụi lá ,gốc đau đớn đời

Trần gian lắm kẻ nực cười
Khi ngồi khóc lóc, ngậm ngùi lệ tuôn
Nhắn tin điện thoại tắt nguồn
Gặp nhau giả bộ yêu thương mặn nồng

Trần gian chanh khế chua không?
Người thì chấm muối,người cong môi hồng
Người thì xách gói sang sông
Người thì tát cạn biển Đông chưa dừng?

Trần gian lắm kẻ dửng dưng
Trơ như tượng đá tự xưng,mình là...
Lạnh lùng lệ đổ thềm hoa
Nắng mưa dột nát mái nhà tình yêu

Trần gian lắm kẻ tự kiêu
Khoe khoang ,vênh váo,đặt điều,lợi danh
Nghĩ mình nghiêng nước nghiêng thành
Nghĩ mình là cánh hoa xinh không tàn
Ngày 12/3/2017
Ân Thiên ( Bình Dương)
Chưa phân loại
Uncategorized