Tác giả: Thangtram
tặng K
Lâu lâu, một mình đi uống rượu
cũng chẳng bởi buồn hay bởi vui
bạn xa gọi báo không về được
chỉ nhớ cô hàng bán rượu thôi
cô hàng chắc cũng suýt...ba mươi
tóc búi cổ cao trông rất ngộ
lần đó hai thằng ngồi lai rai
thứ rượu cô kêu bằng rượu bổ...
quán vắng, thành ra như người quen
chỉ chuyện chồng con, chưa dám hỏi
bạn tôi nhìn bàn tay cô, khen
cô cười, dấu cặp môi thật vội
ngón tay áp út còn trống trơn
(biết đâu mới cầm hay đã bán !)
bạn tôi vui trọn một buổi chiều
trái tim trai già cũng lắm chuyện !
hai thằng cưa hết tròm trèm lít
dĩa gỏi khô sặc chừng đặc biệt
tính theo thời giá rẻ như cho
cái lẩu, vô tư xin thêm nước
lai rai chuyện trời rồi chuyện đất
cô hàng lỏn lẻn dăm ba câu
hóa ra ngày xưa, thời đi học
cùng một mái trường, ai ngờ đâu !
đàn em đãi đàn anh món ngon
má hồng thiệt ngộ, da bánh ít
bạn tôi chòng ghẹo bằng đuôi mắt
đồ chừng cô đáp bằng lông nheo
dài mấy rồi cũng tan cuộc vui
hai thằng năn nỉ muốn hết hơi
hẹn lần sau cho cô chiêu đãi
lần này trả đủ cho...đầu xuôi
chiều nay trở lại chỉ mình tôi
quán xưa có vẻ như lột xác
cửa quay kín mít đèn mờ mờ
máy lạnh rì rì da thịt mát
hỏi thăm cô hàng rượu thuở xưa
- bà chủ đi vắng từ ban trưa
- anh có nhu cầu em giới thiệu
một em ngồi chơi để chuyện trò…
hóa ra…cái quán bình dân ấy
trút áo tơi nghèo khoác áo…quan
cô hàng xoay sở mùa kinh tế
hoa bướm tụ về với gió trăng
rượu Tây bia Đức chảy tràn trề
môi hồng má đỏ thịt tươi mê
đùi non ngực nõn kìa phơi phới
cô quán năm xưa cũng lắm nghề
lâng lâng cảm xúc buồn ? vui ? – chịu !
tôi về quạnh quẽ đến câm lời
câm luôn suy tưởng – chiều tan rã
chiếc lá bay vèo – ngọn gió xuôi….
Lâu lâu, một mình đi uống rượu
cũng chẳng bởi buồn hay bởi vui
bạn xa gọi báo không về được
chỉ nhớ cô hàng bán rượu thôi
cô hàng chắc cũng suýt...ba mươi
tóc búi cổ cao trông rất ngộ
lần đó hai thằng ngồi lai rai
thứ rượu cô kêu bằng rượu bổ...
quán vắng, thành ra như người quen
chỉ chuyện chồng con, chưa dám hỏi
bạn tôi nhìn bàn tay cô, khen
cô cười, dấu cặp môi thật vội
ngón tay áp út còn trống trơn
(biết đâu mới cầm hay đã bán !)
bạn tôi vui trọn một buổi chiều
trái tim trai già cũng lắm chuyện !
hai thằng cưa hết tròm trèm lít
dĩa gỏi khô sặc chừng đặc biệt
tính theo thời giá rẻ như cho
cái lẩu, vô tư xin thêm nước
lai rai chuyện trời rồi chuyện đất
cô hàng lỏn lẻn dăm ba câu
hóa ra ngày xưa, thời đi học
cùng một mái trường, ai ngờ đâu !
đàn em đãi đàn anh món ngon
má hồng thiệt ngộ, da bánh ít
bạn tôi chòng ghẹo bằng đuôi mắt
đồ chừng cô đáp bằng lông nheo
dài mấy rồi cũng tan cuộc vui
hai thằng năn nỉ muốn hết hơi
hẹn lần sau cho cô chiêu đãi
lần này trả đủ cho...đầu xuôi
chiều nay trở lại chỉ mình tôi
quán xưa có vẻ như lột xác
cửa quay kín mít đèn mờ mờ
máy lạnh rì rì da thịt mát
hỏi thăm cô hàng rượu thuở xưa
- bà chủ đi vắng từ ban trưa
- anh có nhu cầu em giới thiệu
một em ngồi chơi để chuyện trò…
hóa ra…cái quán bình dân ấy
trút áo tơi nghèo khoác áo…quan
cô hàng xoay sở mùa kinh tế
hoa bướm tụ về với gió trăng
rượu Tây bia Đức chảy tràn trề
môi hồng má đỏ thịt tươi mê
đùi non ngực nõn kìa phơi phới
cô quán năm xưa cũng lắm nghề
lâng lâng cảm xúc buồn ? vui ? – chịu !
tôi về quạnh quẽ đến câm lời
câm luôn suy tưởng – chiều tan rã
chiếc lá bay vèo – ngọn gió xuôi….