Cày Chìa Vôi

Tác giả: THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN

Một lần về thăm mộ Ông Bà
Nời quê xưa phạc phờ mưa nắng
Cánh đồng nay trơ từng giọt đắng
Cày chìa vôi chơ chỏng chái tranh nghèo

Cày chìa vôi, ôi cày chìa vôi
Theo sau trâu bao đời rồi vậy
Và sau cày: những thân gầy tàn tạ
Kiếp long đong mặt úp chẳng trông lên

Cúi gập lưng cấy lúa xuống đồng
Trẻ nít hỏi sao lại người bốn cẳng?
Lòng đau nhói đắng nơi cuống họng:
- “không phải người! Trâu lợn đó cháu ơi.”

Hối hận mình buột miệng dối trẻ con
Che dấu chi, biến người thành vật
Xin tạ lỗi những bóng lưng cúi gập
Trên đồng xa nắng ập mưa chan…

Cày chìa vôi, ôi cày chìa vôi
Giữa thời gia nhập đắp tê ô (WTO)
Thách thức ai mà mi đứng đấy
Bẩn thỉu, gầy gò, sứt sẹo, cong vênh

Bạn đường mi: bao kiếp sống tối tăm
Gió bấc thổi vào vẹo xiêu dột nát
Quang vinh chi cho mi cùng lận đận
Vẫn oằn mình trên đồng ruộng nắng mưa.

THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN
Chưa phân loại
Uncategorized