Tác giả: Thúc Sinh
cái làn đã theo mẹ đi tị nạn
từ bắc vào nam, một chặng đường dài
cùng đi còn có cái ô, cái chậu,
chục cái bát trong hòm gỗ xách tay
người miền nam quen dần từ ngữ mới
bàn là, quần thâm (đen) cái váy, chăn, màn...
thế mà vẫn có khối người ngơ ngác
khi mẹ bảo: "mang cho mẹ cái làn!"
cái làn bằng cói trông quê mùa lắm
mẹ dùng đi chợ, nuôi lớn chúng tôi
chiều, chúng tôi đón mẹ từ đầu ngõ
cái làn và mẹ đầy ắp thương yêu!
hơn ba mươi năm sống đời tị nạn
chúng tôi đi chợ bằng...bao ni lông!
cái làn bằng cói...ngủ trong ký ức
ngủ miên man như gấu ngủ mùa đông
chiều qua anh bạn tặng tôi chiếc chiếu
anh bảo tôi: "bác xem, cói quê nhà!"
tôi nhìn chiếc chiếu rồi nhắm mắt
có cái gì như chực trào ra!...
từ bắc vào nam, một chặng đường dài
cùng đi còn có cái ô, cái chậu,
chục cái bát trong hòm gỗ xách tay
người miền nam quen dần từ ngữ mới
bàn là, quần thâm (đen) cái váy, chăn, màn...
thế mà vẫn có khối người ngơ ngác
khi mẹ bảo: "mang cho mẹ cái làn!"
cái làn bằng cói trông quê mùa lắm
mẹ dùng đi chợ, nuôi lớn chúng tôi
chiều, chúng tôi đón mẹ từ đầu ngõ
cái làn và mẹ đầy ắp thương yêu!
hơn ba mươi năm sống đời tị nạn
chúng tôi đi chợ bằng...bao ni lông!
cái làn bằng cói...ngủ trong ký ức
ngủ miên man như gấu ngủ mùa đông
chiều qua anh bạn tặng tôi chiếc chiếu
anh bảo tôi: "bác xem, cói quê nhà!"
tôi nhìn chiếc chiếu rồi nhắm mắt
có cái gì như chực trào ra!...