Bức Tranh Đời.

Tác giả: Vũ Việt Hùng

BỨC TRANH ĐỜI.
..
Trò đời người đóng bao vai.
Cuồng ,ngông, khôn dại, mấy ai khen nào.
Sân si, hỹ nộ, nhận vào.
Quan quân ,tướng sỉ, biết bao vai hề.
Mặc cho người trách ,kẻ chê.
Gặp duyên, lợi lộc, si mê ôm liền.
Miễn sao có được nhiều tiền.
Chẳng cần nhân nghĩa ,dử hiền, điêu ngoa.
Xem người mà nghĩ chẳng ra.
Bức tranh nhân thế như là ma trơi.
Nực cười sự thế ở đời.
Thắng thua, được vẽ vời mà thôi.
Hết duyên dòng lệ lại rơi.
Mênh mang đau khổ chơi vơi, biển trần.
Thế mà người lại kết thân.
Đến khi bạc phước, lại lần chẳng ra.
Tất nhiên là tại nơi ta,
Bụng làm dạ chịu, kêu la nổi gì.
Thôi đừng làm kẻ ngu si.
Trả vai nhân thế, quy y tìm về.
Rời xa biển khổ sông mê.
Quay vê bờ giác,ước thề nghiệp duyên..
Mai nầy về chốn Hoàng Tuyền.
Nghiệp duyên sớm dứt, vẹn nguyền hương linh
VH.
Chưa phân loại
Uncategorized