Bốn Mùa Yêu Em

Tác giả: Lê Đức

Tôi viết tặng em bài thơ thứ nhất
Bài thơ đầu tôi tả cảnh mùa thu
Là bài thơ tôi viết ở chiến khu
Đi đánh giặc mang tâm hồn nghệ sĩ

Rồi mùa hạ tôi làm thơ phượng vĩ
Cả hồn tôi là khối nặng tình si
Nhớ ngày xưa ai ở lại ai đi
Em ở lại còn anh thì chinh chiến

Mùa thu ấy quê hương ta mất điện
Bọn quân thù đánh phá khắp nông thôn
Ở chiến khu mà vẫn thấy bồn chồn
Chẳng hay biết người yêu còn hay mất

Nhưng sự thật suốt đời là sự thật
Em ra đi vào một buổi đông tàn
Chiều đông về trong một cánh rừng hoang
Bọn phản quốc đã âm thầm nổ súng

Chiều đông đó ai về hoa lá rụng
Mây mây bay màu ngọc một nước trời
Phía trước anh mới hốt hoảng "trời ơi!"
Bọn chúng giết em yêu tôi từ đó

Rồi xuân đến mai vàng đào lại nở
Sau tháng ngày đi giết giặc lập công
Tôi trở về nơi bát ngát ruộng đồng
Nhưng ở đấy không còn em đứng đợi

Tôi viết tặng em bài thơ kế tiếp
Một tình yêu sẽ sáng mãi trong lòng
Cho dù không còn nước ở dòng sông
Tôi vẫn mãi yêu thương em mãi mãi.
Chưa phân loại
Uncategorized