Bến Bờ Lãng Quên

Tác giả: Thiên Ân

BẾN BỜ LÃNG QUÊN
"Đường lâu không đi, đường đầy cỏ dại
Người không qua lại, người thành người dưng"
Tình rơi rụng trên đôi tay mềm mại
Tiếng thở , lời than rớt xuống ngập ngừng

Những kỉ niệm chôn vùi vào dĩ vãng
Hắt hiu lòng , lau lách bật kêu thương
Cánh chim cô đơn chiều chiều tản mạn
Lạc đường bay rách rưới cuối con đường

Những dấu chân lạc loài từ kiếp trước
Rèm mi gầy sương khói vốn mong manh
Ta biết cuộc đời dấu câu tỉnh lược...
Gượng gạo cười nhau giấc mộng không thành

Dằn vặt , lo toan , âu lo , ngẫm nghĩ...
Trái tình yêu ta chưa hái bao giờ ?
Mắt mở to ăn sâu vào mộng mị
Ta thương người , người bỏ mặc bơ vơ

Sầu vùi lấp díu dan như trói buộc
Ta quay cuồng như chong chóng , cuồng quay
Vở kịch hạ màn rẻ tiền hài hước
Thương dùm ta còn lặng lẽ chốn này
Ngày 15/1/2022
Ân Thiên ( Bình Dương)
Chưa phân loại
Uncategorized