Tác giả: Thiên Ân
ÁO MỎNG MÙA THU
Anh biết thế nào trời cũng sang thu?
Khi vạt nắng vàng hơn ngày hạ cũ
Khi nhánh cây ru muôn chồi hé nụ
Thương chiếc lá vàng ấp ủ mộng mơ
Mùa thu về chiếc áo mỏng gieo thơ
Trời ai họa bức tranh màu ngọc bích?
Cánh cò phân vân về miền cổ tích
Mây trắng non mềm lượn thấp lượn cao
Mùa thu sang mở vội cửa đón chào
Gom hương vị ngọt ngào về kết tụ
Em nghĩ ngợi gì giấu câu tình tự?
Đứng bên đời như nhứ với riêng anh
Áo mỏng mùa thu ai dệt ngày xanh?
Em như lời ru mong manh lá cỏ
Xâu chuỗi cuộc đời hoa vàng mấy độ
Thương dấu chân chiều bỏ ngỏ đường hoang
Câu yêu thương không vun vén bên đàng
Ai níu giữ trong hàng cùng hẻm vắng?
Thu lãng đãng đi về trong im lặng
Chốn phồn hoa ai tặng nốt hoa hồng?
Thu dang tay lí lắc tuổi nhớ mong
Cho tâm hồn bềnh bồng muôn giai điệu
Cho giọt tình rơi vội vàng,dan díu
Cho tháng ngày hứng chịu những sầu mơ
Ân Thiên ( Bình Dương)
Anh biết thế nào trời cũng sang thu?
Khi vạt nắng vàng hơn ngày hạ cũ
Khi nhánh cây ru muôn chồi hé nụ
Thương chiếc lá vàng ấp ủ mộng mơ
Mùa thu về chiếc áo mỏng gieo thơ
Trời ai họa bức tranh màu ngọc bích?
Cánh cò phân vân về miền cổ tích
Mây trắng non mềm lượn thấp lượn cao
Mùa thu sang mở vội cửa đón chào
Gom hương vị ngọt ngào về kết tụ
Em nghĩ ngợi gì giấu câu tình tự?
Đứng bên đời như nhứ với riêng anh
Áo mỏng mùa thu ai dệt ngày xanh?
Em như lời ru mong manh lá cỏ
Xâu chuỗi cuộc đời hoa vàng mấy độ
Thương dấu chân chiều bỏ ngỏ đường hoang
Câu yêu thương không vun vén bên đàng
Ai níu giữ trong hàng cùng hẻm vắng?
Thu lãng đãng đi về trong im lặng
Chốn phồn hoa ai tặng nốt hoa hồng?
Thu dang tay lí lắc tuổi nhớ mong
Cho tâm hồn bềnh bồng muôn giai điệu
Cho giọt tình rơi vội vàng,dan díu
Cho tháng ngày hứng chịu những sầu mơ
Ân Thiên ( Bình Dương)