Anh Đi Rồi...

Tác giả: Cohoang Tinhbuon

Anh đi rồi đường phố cũng quạnh hiu
Em ôm bóng theo chiều ra đó ngóng
Mỗi người qua... thì lòng luôn hi vọng
Nhưng mắt nhìn chỉ bóng của ai qua.
Anh đi rồi...lòng bỗng thấy xót xa
Ôm nổi nhớ... lệ nhòa trong đáy mắt
Ở phia Nam mà mặt nhìn phương Bắc
Cứ lặng thầm tim quặn thắt từng cơn.
Anh đi rồi... tình cũng lớn...nhiều hơn
Lòng thổn thức chập chờn đâu có ngủ
Đêm không Sao...giữa mịt mù gió hú
Người thương ơi xin chớ phụ chữ tình.
Anh đi rồi...em câm nín...lặng thinh
Chầm chậm bước cứ nhìn theo bóng tối
Bao nhiêu năm... cuộc đời em trôi nổi
Bởi tiếng yêu luôn nghịch lối đường về.
Anh đi rồi...chiếc bóng...trải lê thê
Em đứng đợi! câu thề kia cũng khóc
Về thôi anh...duyên bọc tình mời mọc
Để đường xưa nơi góc phố không buồn.
29.02.2016
Chưa phân loại
Uncategorized