24- Nỗi Lòng Hồn Lang Về Cõi Thế (19)..

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng

NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (19)

Trầm mặc ngước nhìn không gian diệu vợi
Lởn vởn hình, rười rượi hãy còn đây
Từng khoảnh khắc theo vòng xoay chuyển tới
Xuôi lững lờ gió thổi dạt làn mây...

Ánh mắt Mẹ Cha, bao lời dạy bảo
Cảm động tràn thấm thấu trọn vào sâu
Chút nhòe nhoẹt giọt sầu vương ửng khoé
Sâm sẫm màu dưới xế nhẹ tay lau

Day dứt nhớ thương bào mòn năm tháng
Chất ngất lòng, hụt hẫng khối tâm tư
Tất cả nầy cũng từ từ ngước thẳng
Phía lưng tầng rụng nắng thả trôi xa

Vi vu thoảng, ngân nga lời lá cỏ
Ánh lân tinh đâu đó lập loè phương
Tim giữa trái ứ buồn như muôn thuở
Mênh mang niềm lặng lẽ gửi hàn sương...

Lang tỉnh táo rồi vươn vai đứng dậy
Hướng dặm ngàn thoải mái lướt đi nhanh
Đỉnh rậm tán hình bâng khuâng lưu luyến
Giữa ngọn luồn rung chuyển bóng chiều đang...

Bầu nhàn nhạt tối dần, trùm hoang tịch
Loáng thoáng đâu rả rích điệp sầu ai
Vài nhánh đổ lắt lay màn mờ mịt
Chầm chậm dừng giây phút ngắm mây bay

Có con đường trải dài về cửu ngục
Nhiều quỷ quân kéo thúc tội đồ qua
Nơi cõi lạnh phơi bày ra tội phúc
Cán cân trời đến lúc xử hồn ma.


"Hồn lang lần về dương thế…"


24/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Chưa phân loại
Uncategorized