Tác giả: Băng Nguyệt
Có thuơng mới biết u sầu
Có qua mới biết rằng đâu là đời
Ai rồi cũng có một thời
Đem dâng tất cả cuộc đời vào yêu
Thôi thì dẫu có bao nhiêu
Cho tôi chút mọn tình ko ơ hờ
Bao lời thuơng nhớ vẫn vơ
Trong tim đọng lại ngẩn ngơ -nguợc chiều
Đèn vàng soi ánh hắt hiu
Cảnh nào đâu có cô liêu hoang tàn
Mà lòng sao lại ngổn ngang
Xe hoa một chuyến em sang mất rồi
Đuờng tình bỏ mặt mình tôi
Viết dòng thuơng nhớ xa xôi một mình
Rạng ngời trăng tỏ lung linh..
Vẫn vàng một ánh mà tình xưa đâu?
Có qua mới biết rằng đâu là đời
Ai rồi cũng có một thời
Đem dâng tất cả cuộc đời vào yêu
Thôi thì dẫu có bao nhiêu
Cho tôi chút mọn tình ko ơ hờ
Bao lời thuơng nhớ vẫn vơ
Trong tim đọng lại ngẩn ngơ -nguợc chiều
Đèn vàng soi ánh hắt hiu
Cảnh nào đâu có cô liêu hoang tàn
Mà lòng sao lại ngổn ngang
Xe hoa một chuyến em sang mất rồi
Đuờng tình bỏ mặt mình tôi
Viết dòng thuơng nhớ xa xôi một mình
Rạng ngời trăng tỏ lung linh..
Vẫn vàng một ánh mà tình xưa đâu?